TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Đầu tháng 8 năm 96, là mùa mua bán vàng có nhiều biến động. Nhận lời mời của chính quyền thành phố Ngọc Lan đệ nhất Phó thị trưởng Ivan đã dẫn đầu đoàn đại biểu đến thăm thành phố.Nhận ủy thác của Đinh bí thư, thị trưởng Thôi Phúc Thành đã dẫn đầu đoàn đại biểu thành phố đến sân bay đón tiếp.

Trong số các quan chức đến đón tiếp Liễu Tuấn đứng thứ năm.
Máy bay chậm rãi hạ cánh, cửa mở ra một gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mắt Liễu Tuấn, vẫy tay với những người đến đón.
Đương nhiên, lúc này Ivan còn chưa nổi tiếng như sau này, trong danh sách quan chức của Nga cũng chỉ xếp bậc trung mà thôi.Được thị trưởng thành phố Ngọc Lan đích thân đến đón đã là một vinh dự lớn.
Ivan sau khi vẫy tay chào thì tiến đến bắt tay với các quan chức.
Đến lượt Liễu Tuấn, Liễu Tuấn tỉ mỉ quan sát đánh giá nhân vật tầm cỡ quốc tế tương lai này.

Ivan mặc bộ vest xanh đen, cà- vạt nâu. Trang phục rất trang trọng. Trông hắn rất trẻ, thật ra năm đó hắn cũng mới chỉ có 44 tuổi, đây chính là độ tuổi hoàng kim. Ở tuổi này người làm chính trị kinh nghiệm phong phú, sức lực dồi dào. Tuy hết sức quen mặt nhưng mà khi bắt tay Liễu Tuấn vẫn cảm thấy Ivan khác so với những gì hắn nhìn thấy trên tivi. Ivan lúc này cười thân thiết, đôi mắt màu xanh lam để lộ ra vẻ kiên nghị.

Đúng như tiểu Thanh nói, ánh mắt của hắn quả đáng sợ, phảng phất như thể chỉ nhìn thoáng là có thể nhìn thấu tất cả.Ivan bắt tay rất có lực, chắc là đã từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.Phiên dịch giới thiệu cho Ivan hàng lãnh đạo đứng đầu. Trong thành phố thì cũng chỉ có lãnh đạo thường ủy thị ủy là quan trọng nhất còn những người khác thì không cần phải hành lễ. Trời nóng bức, không thể đứng ở sân bay lâu được.

Khi giới thiệu đến Liễu Tuấn ánh mắt của Ivan bỗng lóe lên vẻ kinh ngạc. Tuy Tô Cộng đã giải tán, mặc dù không còn quyền vô hạn như trước kia nhưng mà cũng từng là một trong những thành viên của Tô Cộng, Ivan đương nhiên là hiểu rõ đảng ủy. Không ngờ Liễu Tuấn trẻ như vậy mà lại đứng trong hàng ngũ lãnh đạo có quyền lực nhất thành phố.
"Xin chào, Ivan tiên sinh, hoan nghênh anh tới thành phố chúng tôi!"

Liễu Tuấn nói tiếng Nga lưu loát.
Khi còn nhỏ, dưới sự giám sát chặt chẽ của Chu tiên sinh, Liễu Tuấn đã học hết quyển sách《 Chiến tranh và hoà bình 》.Để luyện khẩu ngữ ngày nào Liễu Tuấn cũng thao thao cả buổi. Đến khi trưởng thành thì đây là lần đầu tiên dùng đến.Ivan thần sắc càng thêm kinh ngạc, rồi dùng tiếng Nga trả lời hắn.

"Cảm ơn Liễu bí thư. Tôi rất vui được đến thăm thành phố Ngọc Lan, được gặp Liễu bí thư và các lãnh đạo thành phố."

Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu, nắm chặt tay của Ivan.
Sau khi kết thúc nghi lễ đón tiếp đoàn người nhanh chóng lên xe, nối đuôi nhau về đại viện thị ủy.

Chuyến viếng thăm lần này của Ivan, tỉnh A và thị ủy thành phố Ngọc Lan đều rất coi trọng. Mặc dù nước lớn phương Bắc này đang gặp phải biến cố lớn, và đối mặt với những thử thách nhưng mà sức ảnh hưởng trên trường quốc tế vẫn không thể xem nhẹ.Vài năm trước, ngoại giao của Trung Quốc rơi vào tình thế khó khăn, các nước phương Tây đặc biệt là các chính khách phái phủ chiến vô cùng căm thù Trung Quốc.

Năm ngoái lãnh đạo nào đó đến thăm Mỹ, đã gây lên sóng gió ngoại giao lớn, đến nay vẫn chưa lặng sóng. Lúc đó thiết lập quan hệ ngoại giao tốt với các nước láng giềng là nhiệm vụ cấp bách.

Ngọc Lan thành công trong việc mời phó thị trưởng Ivan đến thăm không chỉ là một kết quả lớn trong trận chiến ngoại giao mà đến ngay cả bộ ngoại giao cũng rất coi trọng chuyện này, phái một vụ trưởng chuyên phụ trách những công việc liên quan đến Nga đến thành phố Ngọc Lan giám sát, đồng thời tổ chức đón tiếp và hội đàm. Chuyến viếng thăm lần này mục tiêu chủ yếu của tỉnh A và thành phố Ngọc lan là kết giao bè bạn.

Ivan lần này đến thăm trong năm ngày bởi vậy nên Ngọc Lan sắp xếp tương đối thoải mái. Trong hành trình ban đầu thì có đến nửa ngày để Ivan du lãm Ngọc Lan. Nhưng mà về sau bên Nga đưa ra đề nghị, nói rằng Ivan muốn hiểu biết thêm về phát triển kinh tế của thành phố.

Lúc ấy Ivan vẫn chưa nổi tiếng nên mọi người không hiểu về hắn. Liễu Tuấn lại biết rằng Ivan nổi tiếng là “ tham công tiếc việc”. Sau khi thăng chức, hắn chỉ dựa vào sức mình để vực Nga dậy, một người mạnh như thế thường không có cảm giác với việc thưởng hoa thưởng nguyệt.
Trước khi Ivan đến hai ngày, Liễu Tuấn về cơ bản chưa từng gặp mặt hắn. Ngoại trừ việc gặp mặt ở sân bay và buổi yến tiệc đón chào vào buổi tối ra thì Liễu Tuấn cũng không có gặp hắn. Sau đó thì Ivan bận rộn với việc gặp gỡ các cán bộ trong tỉnh thành phố. Cận Tú Thực Hà Duyên An cũng đến gặp hắn nói chuyện.

Ivan để lại ấn tượng về sự trung thực của mình, , Ivan rất ít khi nói những lời bay bổng, hoa mỹ. Mãi đến ngày thứ ba mới đến lượt Liễu Nha Nội làm nhân vật chính.Trong hành trình của Ivan thì có cả một ngày để đến tham quan khu phát triển kinh tế kĩ thuật cao Trường Hà. Yêu cầu này cũng là của bên Nga đưa ra, hơn nữa lại là bất ngờ thay đổi. Lúc trước chỉ sắp xếp Ivan đến đó tham quan trong hai giờ. Nhưng mà tối hôm qua Ivan cùng bí thư thị ủy Đinh Ngọc Chu gặp mặt đã trực tiếp đưa ra yêu cầu này nói rằng nghe nói khu phát triển kinh tế của Trường Hà rất đặc sắc nên muốn có thêm thời gian để đến xem cũng như gặp mặt các cán bộ chủ chốt.
Yêu cầu này làm cho Đinh Ngọc Chu trở tay không kịp.

Nhưng mà Ivan đã nói thế hắn không thể cự tuyệt. Cũng không thể nói, Ivan tiên sinh, Trường Hà khu không có gì đẹp mắt, ngài hãy đến xem những khu khác đi?Thật ra Ivan đột nhiên muốn thay đổi hành trình cũng không phải do Liễu Tuấn bày trò. Ivan cũng chỉ là một quan địa phương có quan hệ mật thiết với Liễu Tuấn cũng không thể làm cho con đường thăng quan của hắn trở nên sáng lạn.

Theo kế hoạch cũ thì Ivan chỉ có hai giờ để thăm quan, giữa hai người cũng chỉ có thể nói vài câu đơn giản, như vậy là đủ rồi, coi như là thiết lập tình hữu nghị.Mặc dù chỉ là hữu nghị ngoại giao trên danh nghĩa.
Ivan đột nhiên thay đổi hành trình, nguyên nhân chủ yếu là do tiểu Thanh. Tiểu Thanh không hiểu phương thức làm việc của nội bộ chính quyền, chỉ muốn cho chồng yêu thêm chút lợi . Tiểu Tuấn đã dự đoán sau này Ivan sẽ thành tổng thống Nga đã vậy thì cứ để hắn thân thiết một chút sau này cũng có lợi.

Tiểu Thanh chưa bao giờ hoài nghi dự đoán của Liễu Tuấn.
Vô số sự thật đã chứng minh Liễu Tuấn chưa bao giờ dự đoán sai.
Tiểu Tuấn nói, khi có lợi thì đừng nương tay. Liễu nha nội khi nói những lời này cười đầy bất lương, khiến người khác thấy chán ghét.
Đối với những biểu hiện này của Liễu Tuấn tiểu Thanh đã quá quen thuộc.
Chồng yêu của cô vốn là thần của thần mà.

Đinh Ngọc Chu thấy không thoải mái trước đề nghị của Ivan nhưng không thể từ chối. Hành trình đã sắp xếp chi tiết cụ thể không dễ gì mà thay đổi được. Khách đã có hứng như vậy thì chủ cũng không có lý do gì mà từ chối.
Bởi vì Ivan rất chú tâm đến khu phát triển kinh tế kĩ thuật cao Trường Hà , giành cả một ngày để tham quan nên vị vụ trưởng bộ ngoại giao phụ trách các sự vụ của Đông Âu lập tức đến gặp Liễu Tuấn và Sài Thiệu Cơ để hỏi tỉ mỉ tình hình.

Bình luận

Truyện đang đọc