TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Trong phòng hội nghị nhà khách Long Tuyền, tiếng cười nói rôm rả.

Liễu Tuấn hội kiện bạn cũ nơi này.

Bạn cũ này đúng là rất cũ, đó là Kim Phúc Xương chủ tịch công ty trách nhiệm hữu hạn ức xương, năm nay đã trên 60, luận giao tình với Liễu tỉnh trưởng cũng có gần 20 năm.

Kim Phúc Xương tóc vẫn đen nhánh, đương nhiên là nhuộm, có điều lưng vẫn thẳng, đi lại vẫn mạnh mẽ, không hề có chút già cả nào. Còn A Giai vợ ông ta, tuổi đã ngoài ngũ tuần, vì giữ gìn tốt, dựa vào trang điểm khéo léo, nhìn như thiếu phụ trên ba mươi, ung dung cao quý.

A Giai vốn là thư ký của Kim Phúc Xương, sau đó thành tình nhân, luôn là trợ thủ đắc lực trong sự nghiệp của Kim Phúc Xương, cũng là bạn lữ chung sống cùng, mấy năm trước vợ Kim Phúc Xương qua đời, liền tục huyền cưới A Giai.

- Liễu tình trưởng, mỗi lần tôi gặp ngài đều phải xưng hô chức vụ khác nhau .. Ha ha, đoán chức một hai năm nữa cái chức vụ này lại thay đổi rồi.

Kim Phúc Xương cười ha hả, ông ta và Liễu Tuấn giao tình không tầm thường, có thể gọi là vong niên chi giao, thêm vào quan hệ giữ Ức Xương và Thịnh Nghiệp, Kim Phúc Xương nói chuyện với Liễu Tuấn rất trực tiếp, không có kiểu nghĩ một đằng nói một nẻo như trên quan trường và thương trường.

Có điều đám qan viên Ngô Hưng Bình nghe được thì tái mặt.

Vì lời này của Kim Phúc Xương nói thời gian rất trùng hợp, hơn một năm nữa tỉnh A sẽ mở đại hội đảng toàn tỉnh, hai năm nữa mở đại hội nhân đân.

Kim Phúc Xương nói một hai năm nữa chức vụ Liễu Tuấn thay đổi, còn chẳng phải là bí thư tỉnh ủy sao? Vì Liễu Tấn Tài là thủ tưởng, Liễu Tuấn một thời gian sau này, khả năng nhậm chức ở bộ ủy ban quốc gia là không lớn, nên vẫn ở địa phương chấp chính.

Đương nhiên không bài trừ khả năng Liễu Tuấn tới cơ quan TW của đảng nhậm chức, ví như Trung tổ bộ, cũng là nơi đến tốt.

Nhưng bất kể thế nào Kim Phúc Xương nói những lời này ở trường hợp công khai là rất không thích hợp, có điều ông ta là khách tới tỉnh A khảo sát đầu tư, không ai tiện đi chỉ ra "sai lầm" của ông ta.

Ngô Hưng Bình càng không thể tùy tiện đắc tội với Kim Phúc Xương.

Tháng 4, Liễu Tuấn thị sát tình hình ô nhiễm ở Nguyên Nam, Ngô Hưng Bình suy nghĩ hai ngày hai đêm, cuối cùng cắn răng hạ quyết tâm, đóng cửa toàn bộ nhà máy giấy trong thành phố.

Đương nhiên đóng cửa toàn bộ cũng có cách nói khác, gọi là dừng sản xuất chỉnh đốn, chính phủ thành phố gửi thông báo cho tất cả nhà máy giấy, tất cả phải lập tức dừng sản xuất, tiền hành cải tạo bảo vệ môi trường. Nhà máy nào thông qua sự nghiệm thu của ban nghành bảo vệ môi trưởng tỉnh thành, sẽ được hoạt động, nếu không dừng sản xuất vô thời hạn.

Khi Ngô Hưng Bình đưa ra thảo luận ở thường ủy, khiến cho tất cả thường ủy chấn kinh, Ngô bí thư làm thế là chặt đứt nguồn sống của Nguyên Nam.

Lập tức có thường ủy đưa ra nghi vấn, nói làm thế, tài chính Nguyên Nam có khả năng sụp đổ, xin Ngô bí thư chú ý, không nên đi quá nhanh, nếu không làm xã hội rung chuyển.

Ngô Hưng Bình nếu đã hạ quyết tâm, tất nhiên suy tính tới các loại trở ngại rồi, vì có Long Thánh Hán toàn lực ủng hộ, cuối cùng thường ủy thông qua quyết định này.

Phương án Ngô Hưng Bình sử dụng, hoàn toàn theo đường lối của Liễu Tuấn, cùng lúc yêu cầu dừng sản xuất cải tạo, cũng yêu cầu bọn họ an bài thỏa đáng cho công nhân nghỉ việc, phàm là xí nghiệp không bồi thường theo luật lao động, sẽ bị cục lao động cưỡng chế chấp hành, nếu cần bán thiết bị nhà máy đề bồi thường cho công nhân.

Phương án này ra đời, cơ bản đem khả năng công nhân gây chuyện giảm xuống mức thấp nhất, hơn nữa mục đích là xử lý ô nhiễm, được đại bộ phận người dân thành phố biểu thị ủng hộ.

Tiếp theo đó là cải tạo nhà máy cỡ lớn , Ngô Hưng Bình và Long Khánh Hải đích thân tới nhà máy gặp mặt người phụ trách, thương thảo cách giải quyết, lại tích cực liên hệ nhà sản xuất thiết bị bảo vệ môi trường, tranh thủ giá ưu đãi nhất.

Liên quan tới việc cải tạo sát nhập nhà máy, cũng được đưa lên chương trình nghị sự.

Đi cùng với những chính sách này, Ngô Hưng Bình bắt đầu cắt giảm chi tiêu hành chính của các cơ quan. Theo đường lối chỉnh thể của Ngô Hưng Bình, đây là bước đầu, bước thứ hai là tinh giản nhân viên, để tiết kiệm tài chính. Muốn làm được biên chế đúng tiêu chuẩn là không có khả năng, Ngô Hưng Bình không định làm quá triệt để, chỉ muốn trừ bỏ sự công kềnh quá mức của cơ quan đảng chính phủ.

Dù là như thế, hành động của Ngô Hưng Bình cũng bị tuyệt đại bộ phận cán bộ Nguyên Nam "chống đối", tức thì quan hệ giữa người phụ trách của cơ quan với thành ủy chính phủ trở nên căng thẳng, những tin đồn nổi lên khắp nơi.

Thậm chí có tin tức công khai tuyên bố đuổi Ngô Hưng Bình ra khỏi Nguyên Nam, nhân dân Nguyên Nam không hoan nghênh bí thư chỉ biết "phá hoại".

Kết quả là cả đám cán bộ bị điều chức, trường Đảng tỉnh cho Nguyên Nam 50 biên chế học tập, Liễu tỉnh trưởng càng rộng rãi, cho Nguyên Nam 100 chỉ tiêu giao lưu cán bộ .

Hành động của Ngô Hưng Bình được Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn hợp sức ủng hộ, nhưng nhân vật đại biểu phái bản địa có ý đồ chống đối với Ngô Hưng Bình, tuốt tuồn tuột bị điều đi, trong đó có ba thường ủy cũng bị cho đi hóng mát.

Còn tài chính tỉnh cũng hỗ trợ Nguyên Nam nhất định.

Có chỗ dựa vững chắc, phướng án của Ngô Hương Bình được thực thi thuận lợi, cái gọi là sự khác cự của thế lực bản địa trong chớp mắt tan tành.

Kỳ thực Lưu Phi Bằng trong lòng chẳng hề muốn ủng hộ cách làm "kiểu Liễu Tuấn" này, các tỉnh xung quanh đều đẩy mạnh phát triển, tỉnh A lại đi ngược, chặt cây sinh tiền của mình, Lưu Phi Bằng không thể trả lời cho các đại lão hệ phái.

Nhưng Cù Hạo Cẩm từ tỉnh D gọi điện sang, mong hắn giúp đỡ cho công tác của Ngô Hưng Bình, đồng thời khéo léo chỉ ra, bí thư tỉnh ủy trước tiên phải suy nghĩ cho quần chúng, đem so với sức khỏe của quần chúng, đấu tranh chính trị chỉ là thứ yếu.

Lưu Phi Bằng thực sự bất đắc dĩ.

Cù Hạo Cẩm nhắc hắn, việc làm của Liễu Tuấn, trước tiên chiếm lý về đạo đức, người khác không thể chất vấn gì được, cán bộ phía dưới không chấp hành mệnh lệnh của Liễu Tuấn, cũng đành, tối đa Lưu Phi Bằng chỉ mắt nhắm mắt mở không giúp Liễu Tuấn. Nhưng Ngô Hưng Bình chấp hành theo, Lưu Phi Bằng phủ quyết hắn thì không tốt.

Bí thư tỉnh ủy không thể nói sức khỏe quần chúng không quan trọng bằng thu nhập tài chính, không bằng phát triển kinh tế!

Cho dù vô tình hay cố ý, mỗi nước cờ của Liễu Tuấn đều là "chiếu tướng", Lưu Phi Bằng chỉ có thể bị động ứng phó, không thể tiến hành phản kích hữu hiệu.

Ngô Hưng Bình trừ biên chế nhân viên và tài chính được cấp trên ủng hộ, Liễu Tuấn cũng thực hiện lời hứa của mình, làm cầu nối đưa xí nghiệp mới vào Nguyên Nam, chuẩn bị tiếp nhận di dời sản nghiệp của các thành phố duyên hải.

Kim Phúc Xương và A Giai lần này dẫn một đoàn đại biểu đầu tư lớn tới thành phố Nguyên Nam khảo sát môi trường đầu tư.

Căn cứ vào tình hình thực tế của Nguyên Nam, Liễu Tuấn cho rằng giai đoạn hiện nay Nguyên Nam nên chủ yếu thu hút sản nghiệp yêu cầu lượng lao động cao ở các tỉnh thành duyên hải. Như công ty Ức Xương là công ty lớn ở Hồng Kông, nhưng không có sản nghiệp cần lượng lao động đông.

Kim Phúc Xương sớm đã vượt qua giai đoạn tích lũy nguyên thủy.

Có điều Liễu tỉnh trưởng đã mới, Kim Phúc Xương thể nào cũng phải tới cổ vũ, thế là không ngại gan khổ, hiệu triệu một đoàn doanh nghiệp chế tạo vừa và nhỏ tới tỉnh A đầu tư khảo sát.

Kim Phúc Xương thậm chí thương lượng với A Giai, kém nhất cũng phải làm một công xưởng sản xuất điện thoại di động ở Nguyên Nam, dù không kiếm tiền, cũng phải giúp Liễu Tuấn, người ta giúp mình quá nhiều, ân tình lớn như thế, bất kể thế nào cũng phải trả lại một chút.

Không có Liễu Tuấn, không có công ty Ức Xương huy hoàng ngày nay.

Hiện giờ đoàn người của Kim Phúc Xương còn chưa tới Nguyên Nam, mà hội kiến tỉnh trưởng ở Ngọc Lan trước, Ngô Hưng Bình và Long Thánh Hán, tất nhiên phải chạy tới Ngọc Lan nghênh tiếp.

Một đoàn đầu tư lớn như thế, chưa từng có trên lịch sử Nguyên Nam, ngàn vạn lần không thể thất lễ.

Kim Phúc Xương miệng không có nắp, Liễu Tuấn cũng khéo léo ứng phó:
- Chủ tịch Kim, cũng ta là bạn bè nhiều năm, đâu cần nói lời khách khí nữa? Bổ nhiệm cán bộ không phải là do tôi định đoạt.

- Đúng đúng, phục tùng an bài của tổ chức.

Kim Phúc Xương vốn xuất thân nội địa, nên hết sức quen thuộc từ ngữ thông dụng quan trường, ý thức được lời nói của mình có thể tạo thành hiểu lầm cho người khác, liền lập tức cười ha ha đổi giọng, không để lại chút dấu vết nào, không thẹn là từng trải giang hồ.

- Chủ tỉnh Kim, Nguyên Nam là thành phố có nhân khẩu lớn nhất của chúng tôi, cơ sở công nghiệp khá mỏng, quân chúng muốn thoát nghèo vươn lên, còn cần các ông chủ lớn ra sức ủng hộ... Đương nhiên, Nguyên Nam cũng có ưu thế rất lớn, nguồn lao động hết sức phong phủ. Hiện giờ các tỉnh thành duyên hán xuất hiện việc khan hiếm lao động, các vị nếu chuyển công xưởng tới Nguyên Nam, ưu thế có thể thấy rõ. Tỉnh thành nhất định sẽ cấp cho mọi người chính sách ưu đãi lớn nhất, tranh thủ phục vụ hậu cần cho các ông chủ lớn.
Liễu Tuấn cười nói:

Kim Phúc Xương đáp:
- Liễu tỉnh trưởng yên tâm, chúng tôi nhất định tận lực. Ha ha, Liễu tỉnh trưởng đích thân tiến cử khẳng định là không có vấn đề. Ức Xương chúng tôi cũng có vài hạng mục đầu tư ở quý tỉnh, tới giờ vẫn giữ được lợi nhuận cao. Đầu tư dưới sự quản lý của Liễu tỉnh trưởng là chuyện làm ăn lời nhất rồi.

Những lời này làm mọi người bật cười.

Bình luận

Truyện đang đọc