TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Đến ngày thứ 3 sau cuộc họp văn phòng bí thư, tại phòng làm việc cha nhận được điện thoại của thư kí ủy ban khu vực Lưu Hòa Khiêm.

“Đồng chí Liễu Tấn Tài à? Xin chào, tôi là Lưu Hòa Khiêm”

“Xin chào, xin chào, sở trưởng Lưu…”

Lưu Hòa Khiêm gọi điện thoại tới, cha cảm thấy rất ngạc nhiên.

“Là như thế này, đồng chí Tấn Tài, bí thư Long mời đồng chí đến khu vực 1 chuyến”

“Vâng, được, tôi sẽ đi ngay”

Cha đặt điện thoại xuống, suy nghĩ chốc lát, rồi gọi điện đến văn phòng bí thư ủy ban thành phố Bảo Châu. Tất cả những việc như thế này, phản ứng đầu tiên của cha là gọi điện cho Nghiêm Ngọc Thành. Bây giờ Nghiêm Ngọc Thành đã rời đi, nhưng thói quen cũ cũng khó thay đổi.

“Tấn Tài, việc giữa anh và Mạnh Vũ Hàn, cả ủy ban khu vực đều biết rồi..”

Nghiêm Ngọc Thành cũng không giấu diếm, nói trực tiếp luôn.

Cha gượng cười một chút, đây là việc đương nhiên. Hai phó bí thư cùng hợp lại đối phó với bí thư, khu vực làm sao có thể không biết được cơ chứ?

“ Bí thư Nghiêm, kì thực tôi và Hải Thiên cũng không phải cố ý làm khó cho bí thư Mạnh, thực tế là Tằng Khắc Kỉ quá kém, hoàn toàn không phù hợp đảm nhiệm chức vụ quan trọng là bí thư của khu, tôi không thể vì cái gọi là đoàn kết nội bộ mà đem việc của 1 khu ra làm trò đùa được, đó là cách làm tiêu cực không vì quần chúng nhân dân”

Nghiêm Ngọc Thành trầm ngâm 1 chút, nói: ‘Tấn Tài, câu nói này anh không thể nói với bí thư Long, nếu như có nói, thì cũng khéo léo một chút. Hiểu chứ?”

Cái lợi khi tiến hành trao đổi tin tức với Nghiêm Ngọc Thành là đây.

Cứ theo tính cách của cha, nếu như Nghiêm Ngọc Thành không nhắc nhở. Chỉ sợ là khi lên khu vực gặp Long Thiết Quân sẽ không giữ được trong lòng mà nói thẳng hết ra. Như thế đã phạm phải điều kiêng kị rồi, phải biết Mạnh Vũ Hàn đến làm bí thư ủy ban huyện Hướng Dương, cũng chính là kết quả cân bằng của cái gọi là “ Duy trì đoàn kết nội bộ”, theo tính cách của Long Thiết Quân. Đưa ra cái quyết sách như vậy cũng là việc khá khó khăn. Cha không thể hấp tấp làm cho người ta “ Thương miệng rắc muối”

“Thế thì tốt. Nhưng Tằng Khắc Kỉ thật sự không phù hợp làm lãnh đạo của khu Phù Dung”

Cha cố chấp. Cũng không thể trong chốc lát mà thay đổi được.

Nghiêm Ngọc Thành thở dài, nói: “ Tấn Tài. Tằng Khắc Kỉ nếu như đảm nhiệm chức vụ tại khu Phù Dung. Tất nhiên là không có trách nhiệm với quần chúng nhân dân. Nhưng nếu như điều anh ra khỏi huyện Hướng Dương. Thì càng không chịu trách nhiệm. Anh hiểu chứ?”

Cũng chính là Nghiêm Ngọc Thành sẽ nói giống cha.

Đây giống như nhắc nhở khéo với cha, vấn đề xung đột với bí thư ủy ban huyện không lớn, nếu như xung đột với bí thư khu vực, hậu quả thật khôn lường.

Cha sững lại 1 chút, rồi có chút kiên quyết nói: “ …..Tôi biết rồi”

Bí thư ủy ban khu vực Long Thiết Quân đang ở trong căn phòng sáng sủa rộng rãi, khi cha đến ông ta lập tức đứng dậy bắt tay với cha.

Nhìn thấy cảnh này Lưu Hòa Khiêm có chút ngạc nhiên. Với thói quen của bí thư Long, Quần chúng Thông thường hoặc cán bộ bình thường thi thoảng nhận được lời mời đến văn phòng của ông ta, Long Thiết Quân từ phía sau bàn làm việc đi ra bắt tay cũng rất khách khí. Nếu như là lãnh đạo cấp phó hay trưởng của các cơ quan trực thuộc khu vực hay trong huyện những cán bộ lãnh đạo cấp này, ông ta rất ít đứng dậy bắt tay, chỉ ngồi tại chỗ nghiêm túc gật đầu, coi như đã chào hỏi, huống hồ là 1 phó chủ nhiệm ủy ban cách mạng khu vực bình thường đến tìm ông ta báo cáo, ông ta cũng thường chỉ gật đầu. Chỉ có Châu Bồi Minh, Lưu Văn Cử những cán bộ lãnh đạo cấp cao như vậy ông ta mới đứng dậy bắt tay. Ngay cả khi ủy viên ủy ban khu vực, phó chủ nhiệm thường vụ ủy ban cách mạng khu vực Lưu Giang Nam đến, Long Thiết Quân cũng sẽ không đứng dậy.

Với Liễu Tấn Tài là một ngoại lệ, cho nên thấy có chút kì lạ.

“Đồng chí Liễu Tấn Tài, mời ngồi!”

“ Vâng, bí thư Long”

Cha như lời ngồi nửa mông trến ghế sô fa, vai giữ thẳng. Với điểm này, Long Thiết Quân tỏ ra rất hài lòng. Những cán bộ khác thường sẽ trả lời “ Cảm ơn bí thư Long”, chỉ có người xuất thân quân nhân mới trả lời : “ Vâng”, sau đó dùng tư thế chuẩn ngồi xuống. Long Thiết Quân là cán bộ chuyển quân từ mưa bon đạt lạc ra, rất xem trọng những lễ nghi của cấp dưới.

Lưu Hòa Khiêm pha cho cha 1 cốc trà, nhìn cha với ý vị sâu sa, rồi lui ra ngoài.

Với cái nhìn đó của Lưu Hòa Khiêm., cha ít nhiều cũng hiểu được. Nghĩ tới nguyên nhân đầu tiên là “Lựa chọn đại biểu của đại biểu nhân dân toàn quốc”, khi Lưu Hòa Khiêm đại diện cho Long Thiết Quân đích thân đến huyện Hướng Dương tìm cha nói chuyện , cha khi đó mới đình chức trở lại tỉnh là cán bộ cấp phó khoa được đề bạt không lâu, còn Lưu Hòa Khiêm khi đó đã là cấp phó ban. Đến bây giờ 4 năm trôi qua, cha đã là trưởng của 1 huyện, cấp chính khoa, còn Lưu Hòa Khiêm vẫn là 1 thư kí cấp phó ban, khá biệt khá lớn!

“Đồng chí Liễu Tấn Tài, công việc thuận lợi chứ?”

Long Thiết Quân nói với thái độ đang tâm sự, ngữ khí cũng rất hòa nhã, làm cho cha với ấn tượng về một Long Thiết Quân nghiên khắc có chút không tự nhiên.

“ Báo cáo đồng chí bí thư, công việc cũng coi như là thuận lợi. Nhưng….”

“Nhưng cái gì? Có gì cứ nói thẳng ra, người nói không phạt. haha!”

Long Thiết Quân cười.

Trước khi đến đây cha đã xác định rõ mục đích rồi, đều đem tất cả những suy nghĩ của mình trực tiếp nói ra, không vòng vo. Muốn giết muốn lăng trì, muốn phê bình muốn mắng chửi thì đều do ông ta quyết định.

“Báo cáo đồng chí Long, tôi và đồng chí Mạnh Vũ Hàn không thể thống nhất ý kiến với nhau được”

Long Thiết Quân có hơi chút kinh ngạc, không ngờ cái người Liễu Tấn Tài này, lại có thể thẳng thắn như vậy, mình mới gợi chút chuyện, chưa nói có chuyện gì, mà ông ta đã nói hết ra rồi. Cũng tốt, không hổ danh là xuất thân từ nhà binh, quá thẳng thắn.

“Thế đồng chí nói xem, có ý kiến nào không thể thống nhất?’

Long Thiết Quân ngữ khí vẫn rất nhã nhặn, ông ta tựa lưng vào cửa sổ, ánh mặt trời chiếu vào từ ngoài vào, ngước nhìn, thì khuôn mặt ông ta có chút không rõ, lại vẻ rất nghiêm khắc.

Nhìn kiểu bày trí trong phòng lãnh đạo cũng rất quy củ. đây là lần đầu tiên cha một mình đến đây nói chuyện với Long Thiết Quân, áp lực lớn không cần nghĩ cũng có thể đoán được. Cha thật sự không kiềm chế nữa, liền nghiêm vai nói: “Báo cáo Long bí thư…”

Long Thiết Quân khua tay, cười nói: “ Đồng chí Liễu Tấn Tài, đã không còn là bộ đội nữa rồi, không nhất thiết mỗi câu đều thêm hai chữ báo cáo vào nữa, miễn đi”

“ Vâng, bí thư Long”

“Ừm, đồng chí nói tiếp đi”

“ Vâng…”

Cha lấy hơi, xem lại con đường tư tưởng 1 chút, như thế mới không hồ đồ mở lời.

“Là như thế này, bí thư Long, bất đồng của tôi và đồng chí Mạnh Vũ Hàn, chủ yếu là về phương diện điều chỉnh cán bộ…”

“Đồng chí Liễu Tấn Tài, bổ nhiệm cán bộ là do bí thư đảm nhiệm, các anh bên ủy ban thường ủy ủy ban huyện, đồng chí hình như không phải quản lý bên công tác cán bộ?”

Long Thiết Quân rất khách khí ngắt lời của cha, ngữ khí có chút uy nghiêm.

“ Vâng, bí thư Long, phân công công tác ủy ban thường vụ huyện, công việc của tôi là quản lý kinh tế kiến thiết, công tác tổ chức nhân sự, tôi vốn không có quyền tham gia. Nhưng đồng chí Mạnh Vũ Hàn mới đến nhậm chức, chưa hiểu thật sâu về tình hình của cán bộ của huyện Hướng Dương, cho nên tôi thấy cần nhắc nhở đồng chí ấy 1 chút.”

Lời này của cha, cũng có tình có lý.

Long Thiết Quân từ từ gật đầu, nói : “ Đồng chí Mạnh Vũ Hàn vừa đến huyện Hướng Dương, đồng chí nhắc nhở cũng đúng, nhưng cần chú ý đoàn kết của ban ngành, chú ý bảo vệ uy tín của 1 lãnh đạo. đây là kỷ luật.”

Nói đến hai chữ “ Kỷ luật” Long Thiết Quân liền đặc biệt nhấn Mạnh.

Ông ta biết “ Kỷ luật” mãi mãi là một sự trói buộc đối với một quân nhân chuyển cán bộ . sức trói buộc của cán bộ rất nhiều.

“ Vâng, bí thư Long, tôi sẽ ghi nhớ lời chỉ bảo của đồng chí. Nhưng đồng chí Tằng Khắc Kỉ này, thật sự…”
Long Thiết Quân lại lần nữa khua tay, cắt ngang lời nói của cha : ‘ Đồng chí Liễu Tấn Tài, vấn đề cụ thể của huyện các đồng chí, không nhất thiết báo cáo tới tôi, tôi tin tưởng các vị có thể giải quyết tốt.”

Cha lập tực bị chẹn họng không nhẹ. Long Thiết Quân quả nhiên cao minh, không nhận một chút cái gốc này. Có lẽ trước khi tìm cha nói chuyện, đã hiểu rõ tình hình liên quan tới Tằng Khắc Kỉ rồi, nếu như luận việc, không nghi ngờ cần ủng hộ ý kiến của cha. Nhưng đó lại là nói chuyện lại đi ngược lại với dự tính ban đầu của ông ta. Ông ta vốn là muốn bênh vực Mạnh Vũ Hàn.

Cho dù Mạnh Vũ Hàn là bắt đầu từ tình hình nào đến nhậm chức lãnh đạo tại huyện Hướng Dương, đã nhận bổ nhiệm, thì là đại biểu cho quyết định tập thể của ủy ban khu vực Bảo Châu. Giả dụ ủy ban khu vực bổ nhiệm 1 bí thư ủy ban huyện, thời gian then chốt lại không vì anh ta mà giúp đỡ, thế uy tín của ủy ban Bảo Châu ở đâu? Các cán bộ bên dưới liên thủ lại, vô căn cứ thậm chí còn nặn ra 1 vị bí thư ủy ban huyện mới nhậm chức, cái này Long Thiết Quân quyết không thể khoan nhượng.

Cho dù Long Thiết Quân rất khen ngợi năng lực và thái độ làm việc trung thực của cha, nhưng đối diện với kiểu vấn đề có liên quan tới tính phi nguyên tắc ảnh hưởng tới cả bộ mặt của ủy ban khu vực này, với cương vị người cầm lái của ủy ban Bảo Châu, Long Thiết Quân không thể hồ đồ.

Nhưng Long Thiết Quân tuy đích thân xuất diện đến làm công việc của cha, vì nâng đỡ Mạnh Vũ Hàn, trong lòng thật sự không thoải mái.

Thử nghĩ xem, Mạnh Vũ Hàn cũng thật là mù mờ, rõ ràng biết Tằng Khắc Kỉ bùn lầy không đắp nổi lên tường, góc cần đỡ, kết quả bị người ta nắm chặt chỗ yếu. anh muốn lập uy, cũng phải chọn thời cơ tốt, phải tìm một người có điểm tốt đến, thì lại tìm kẻ như “ a đẩu”!

Nếu vứt bỏ thân phận bí thư ủy ban khu vực của ông ta, đơn thuần đứng trên lập trường của một người đứng ngoài, Long Thiết Quân chắc chắn sẽ ủng hộ cho cha.

“Đồng chí Tấn Tài, hãy nói về tình hình nhà máy rượu ngũ phong của huyện các đồng chí đi”

Long Thiết Quân liền thay đổi chủ đề, cách gọi với cha cũng có chút thay đổi, thể hiện sự thân mật.

Nhắc Đến nhà máy rượu ngũ Phong, đây là niềm kiêu hãnh của cha cho nên lập tức cha sôi nổi hẳn lên, bắt đầu báo cáo với Long Thiết Quân.

Long Thiết Quân nghe cũng rất chăm chú, thi thoảng hỏi thêm vài vấn đề. Nghe nói trước cuối năm dự tính có thể lập ra lợi nhuận và thuế má từ 1 trăm 50 vạn đến 2 trăm vạn, Long Thiết Quân có chút kinh ngạc. Toàn khu vực Bảo Châu, đều không có 1 doanh nghiệp nào có thể sáng lập ra lợi nhuận thuế cao như nhà máy rượu huyện Hướng Dương, trong khi hai năm trước nhà máy này vẫn rơi vào tình trạng hỗn loạn, lỗ vốn.

“Đồng chí Tấn Tài, cái dự đoán này có căn cứ không?”

“Có, bí thư Long. Cuối năm ngoái, nhà máy rượu Ngũ Phong đã lập lên lợi nhuận và thuế má là 1 trăm 13 vạn 4 nghìn. Đầu tư 50 vạn vào mở rộng dây truyền sản xuất, sản lượng có thể tăng cao lên gấp đôi, các loại sản phẩm cũng sẽ tăng thêm rất nhiều, do đó chúng tôi dự tính có thể đặt ra lợi nhuận là trên 1 trăm 50 vạn.

Long Thiết Quân cười vói nụ cười vui vẻ yên tâm.

Không tồi đâu, đồng chí Tấn Tài, công việc làm rất cẩn thận tỉ mỉ”

Cha có chút hứng khởi, cố gắng kìm lại cảm xúc, khiêm tốn nói: “ Bí thư Long, đây đều là việc chúng tôi nên làm.”

“Rất tốt, đồng chí Tấn Tài, cho dù làm người hay làm việc, đều nên cẩn thận làm, không vội vàng nóng vội, một bước là một dấu chân trên đất, bước về phía trước, như thế mới có thể bước vững chắc được.”

Long Thiết Quân cười nói.

Trong lòng cha có chút sợ hãi, bí thư Long rõ ràng là đang nhắc nhở mình.

“ Vâng, bí thư Long, tôi nhất định sẽ nhớ lời căn dặn của đồng chí”

“ Thế này thì tốt rồi. sau khi trở về, cần sắp xếp tốt công việc với Mạnh Vũ Hàn, giúp đỡ ông ấy nắm vững kinh tế kiến thiết của toàn huyện. chỉ có một ban phòng đoàn kết, mới là một ban phòng có sức đấu tranh…”

“Vâng, bí thư Long”

Cha trả lời có chút khó khăn.

Cảm thấy việc này thật sự là có chút thiệt thòi cho người mà do chính mình đề bạt lên , Long Thiết Quân đứng dậy, tiến đến trước mặt cha. Cha cũng liền vội vàng đứng dậy, duy trì tư thế nghiêm chỉnh đạt chuẩn.

Long Thiết Quân đập vai của cha, nói: “ Tấn Tài, chăm chỉ làm đó, chỉ cần là vàng, thì sẽ phát sáng”

“Vâng, bí thư Long”

Cha kích động đến nỗi có chút run rẩy.

Cái thể diện này thật lớn, trong tin đồn này, cũng chưa từng nghe thấy Long Thiết Quân đối với cấp dưới thân thiết như vậy.

“Cha, vội vàng như thế, Long Thiết Quân lay chuyển cha, cha định đầu hàng Mạnh Vũ Hàn sao?”

Cha trở về nhà, tôi liền vội vàng hỏi chi thiết tình hình về cuộc nói chuyện của cha và Long Thiết Quân.

Cha cũng không giấu tôi, cái cần nói thì đều nói rồi. sau khi tôi nghe cha trở về, thì liền đi tìm Đường Hải Thiên và Ngô Thu Dương trao đổi tin tức, truyền đạt chỉ thị của Long Thiết Quân, quyết định trong cuộc họp ủy ban thường vụ thông qua việc bổ nhiệm Tằng Khắc Kỉ, quả thật khi nghe tin này thì không thể chịu được nữa.

Cái vị Long bí thư này cũng thật là, cứ áp đặt đội cái mũ bí thư ủy ban huyện lên đầu Mạnh Vũ Hàn, còn không cho phép cha dùng cái tính cách nhỏ của mình. Mạnh Vũ Hàn nếu như thực tâm làm việc, thì coi như thôi vậy, nhưng đằng này vừa lên đã đề bạt Tằng Khắc Kỉ tên đốn mạt, căn bản là hồ đồ. Như thế lại còn phải đích thân bí thư ủy ban ra mặt nữa, nâng đỡ cho ông ta?

Cha Nghiêm nghị nhìn tôi, nói: “ Trẻ con, không được ăn nói hồ đồ”

Tôi hít sâu, nén lại sự phẫn nộ lại, hỏi: “ Bác Nghiêm nói sao ạ?”

Cha gắng cười: “ Bác ta còn có thể nói cái gì nữa?”

Đây cũng phải, ý của Long Thiết Quân biểu đạt rõ ràng như vậy, Nghiêm Ngọc Thành đương nhiên cũng chỉ có thể yêu cầu cha phục tùng chỉ thị của cấp trên.

Tôi suy nghĩ choc lát, cười khểnh 1 cái.

Tất cả lúc này, cha biết tôi

“Làm sao vậy?’

“Kì thực Long Thiết Quân đích thân ra mặt, với Mạnh Vũ Hàn chưa chắc đã là việc tốt”

“Lời như thế này là thế nào?”

Cha có chút không hiểu.

“Ông ta là 1 bí thư ủy ban huyện, không thể áp chế nổi địa thế, vẫn là chạy đến khu vực kể khổ, người ta là lãnh đạo ủy ban khu vực nhìn ông ta như thế nào? Theo con thấy, Long Thiết Quân nhiều nhất cũng chỉ giúp cho ông ta lần này, không có lần sau đâu.” cha như đã hiểu ra gật đầu. Cha đã bị Long Thiết Quân làm lay chuyển nên nhất thời không nghĩ ra điều này.

“Được rồi, lần này để ông ta đắc ý vậy. Cha thấy cho dù Tằng Khắc Kỉ có đảm nhiệm chức vụ bí thư khu vực Phù Dung, có thể giúp đỡ ông ta được hay không còn cần phải xem xét rồi hãy nói.”

Cha cười.

“Con lại có âm mưu gì thế/”

Tôi lập tức nhìn cha bằng hai cái Long trắng, thật là, có người cha nào nói với con trai như vậy không? Nhưng lại lập tức cười mỉm: “Kịch diễn trong cuộc họp ủy ban thường vụ huyện, chẳng nhẽ lại không thể tái diễn tại ủy ban khu Phù Dung sao? Then chốt là xem năng lực của nhị vị họ Tiêu thôi’

Cha suy nghĩ, cười gật đầu.

Dù sao Tiêu Chí Hùng và Tiêu Minh Thanh đều không phải đèn tiết kiệm dầu, Tằng Khắc Kỉ có chút nguy hiểm!

“Cha, hai ngày sau, con định đi tỉnh thành 1 chuyến”

“Lại đi tỉnh thành? Làm gì?”

“ Bên chỗ bác châu, lâu không gặp, con nhớ bác ý và sư mẫu. hơn nữa, ở báo tỉnh con còn có hai người bạn phóng viên nữa cũng muốn đi thăm họ”

Cha lại thấy kì lạ.

Mình đã sinh ra thằng con gì đây, tuổi nhỏ, mở lời lại là “ Bạn phóng viên cho báo tỉnh”.
“Được, con đi đi”

Bình luận

Truyện đang đọc