TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

- Tôi có hai điều nghi vấn muốn được Chương bí thư và Liễu bí thư chỉ giáo.

Âu Dương Hoa Đồng giữ nụ cười rất chân thành.

Chương Thần Văn mỉm cười nhìn sang Liễu Tuấn, phương án này do y đưa ra tất nhiên phải do y giải thích.

Liễu Tuấn vừa cười vừa nói:
- Không dám nói chỉ giáo, mọi người cùng tham khảo thôi, mời Âu Dương bí thư nói.

Âu Dương Hoa Đồng lên tiếng:
- Thứ nhất, một trăm thanh niên vệ sĩ môi trường được tuyển chọn hàng năm này định nghĩa thế nào? Căn cứ vào quy định của Liên hợp quốc, dưới 40 tuổi được gọi là thanh niên, nếu người quá tuổi này có cống hiến kiệt xuất thì có được tham gia bình chọn không? Nói cách khác cứ nhất định phải là thanh niên mới đủ tư cách?

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Liễu Tuấn.

Là một phần thưởng mang tính toàn quốc nếu như đem điều kiện giới hạn dưới 40 tuổi, tựa hồ có chút không ổn, sẽ đả kích tính tích cực của người vượt quá tuổi này.

Liễu Tuấn đáp:
- Cũng không nhất định phải giới hạn dưới 40, chỉ cần có cống hiến kiệt xuất cho sự nghiệp bảo vệ môi trường, cho dù bao nhiêu tuổi cũng có thể tham gia bình chọn.

- Nếu đã thế nên sửa thành 100 vệ sĩ môi trường ổn thỏa hơn. Đương nhiên đây là kế hoạch do TW đoàn đưa ra, trong quá trình tuyển chọn phương diện chỉ tiêu có thể ngả về phía người trẻ tuổi.

Tằng Hiều Tùng gật đầu:
- Ừm, tôi thấy kiến nghị của Âu Dương bí thư đổi thành 100 vệ sĩ môi trường khá thích hợp.

Mọi người đầu gật đầu.

Liễu Tuấn nói:
- Tôi cũng tán đồng kiến nghị của Âu Dương bí thư.

Cuộc hợp ban bí thư TW đoàn đầy tính dân chủ, mặc dù trong đó cũng không tránh khỏi xen vào nhân tố "quan trường" nhưng tổng thể mà nói không khí cuộc họp so với cuộc họp bí thư địa phương nhẹ nhõm hơn nhiều, Liễu Tuấn rất thích không khí này, không ai vì kế hoạch mình bị sửa đổi mà không vui.

- Bí thư Hoa Đồng, còn điều thứ hai nữa là gì?

Âu Dương Hoa Đồng nói:
- Điều nữa là nguồn tái chính, theo kế hoạch mỗi người được thưởng 100.000 là khoản tiền lớn, ngoài ra nếu là quỹ bảo vệ môi trường còn phải phân ra một phần cho công tác bảo vệ môi trưởng. Theo tính toán bảo thủ nhất, nếu chia 5 -5 ít nhất mỗi năm phải gom góp được không dưới 20 triệu, thêm vào phí biểu dương chi phí phát sinh. Liệu gom góp khoản tiền này có thành quá khó khăn không?

Lời này của Âu Dương Hoa Đồn làm sắc mặt các bí thư trở nên nghiêm túc.

Tw đoàn là cơ quan kinh phí chủ yếu dựa vào việc cấp tài chính, khả năng tự túc rất hữu hạn.

Một số sản nghiệp của cục phục vụ quản lý quy mô không lớn, lợi nhuận không cao, không có nhiều tiền để duy trì một kế hoạch khổng lồ như vậy, sổ tiền này chỉ có cách dựa vào xã hội quyên góp.

Nếu như hạng mục công tích khác thì cũng được đi, không có hạn chế số tiền quyên góp, quyên góp được nhiều thì chi tiêu nhiều hôm chút, năm nào quyên góp được ít thì tiêu ít, không có yêu cầu cố định.

Còn quỹ bảo vệ môi trường mỗi năm phải bỏ ra một khoản tiền cố định, nếu quyên góp không đủ thì TW đoàn phải móc hầu bao ra, phương án đã công bố ra ngoài không tùy tiện sửa đổi được.

Đường đường cơ quan TW sao có thể thất tín với dân.

Liễu Tuấn nói:
- Vấn đề tài chính không lớn, trước đó tôi và các đồng chí quỹ thinh thiếu niên thăm dò ý kiến các xí nghiệp, họ đều hứa tài chính trong vòng 10 năm đảm bảo không thành vấn đề.

Trừ Chương Thần Văn tất cả đều giật mình.

Tài chính 10 năm không thành vấn đề tức là ít nhất phải có khoảng 200 triệu.

Âu Dương Hoa Đồng tò mò hỏi:
- Liễu bí thư có thể tiết lộ cho một chút tình hình cụ thể những xí nghiệp đó được không? Liễu bí thư đừng hiểu lầm, không phải là tôi không tin đâu, chỉ là tò mò thôi.

Mọi người đều bất cười, không chỉ Âu Dương Hoa Đồn, mà các đồng chí khác cũng tò mò như vậy, xí nghiệp ném một số tiền lớn như thế "xuống nước" thật sự là hiếm có.

Liễu Tuấn cười :
- Đương nhiên, đây chẳng phải chuyện cơ mật gì, những xí nghiệp hứa tài trợ gồm tập đoàn Thịnh Nghiệp ở Hồng Kông, tập đoàn địa ốc Hoa Hưng, tổng công ty Đằng Phi, công ty mạng vi tính Trào Lưu .v..v tầm bảy tám xí nghiệp , đều có thực lực tài chính nhất định.

Âu Dương Hoa Đồng không khỏi cười méo xẹo.

Đều có thực lực tài chính nhất định.

Liễu nha nội nói thật khiêm tốn, mấy công ty đó toàn là bá chủ không phải tranh cãi trong ngành nghề của mình.

Bất kỳ một công ty nào cũng dư sức một mình duy trì kế hoạch này.

Người ta nói Liễu nha nội chấp chính địa phương giỏi làm kinh tế quả nhiên danh bất hư truyền, dù quyên góp cũng toàn tìm xí nghiệp lớn nổi danh trong nước và thế giới.

Chẳng trách vừa lên tiếng là thưởng 100.000.

Người ta có tự tin mà.

Hẳn là chuyện này Liễu Tuấn quyết không thể ăn nói tùy tiện.

Âu Dương Hoa Đồng cười:
- Nếu như thế thì chẳng còn gì phải lo rồi.

Nghe lời này các đồng chí dự họp đều thầm có chút rung động, đừng thấy Âu Dương Hoa Đồng đề xuất chất vấn mà nhầm, đó chỉ là chất vấn chi tiết cụ thể, còn cả kế hoạch thì vừa lên tiếng đã khẳng định rồi.

Ánh mắt mọi người bất giác nhìn về Chương Thần Văn.

Chương Thần Văn nói:
- Các đồng chí khác có ý kiến gì nói đi, đồng chí Hoa Sơn cái nhìn thế nào.

Nhạc Hoa Sơn tuổi tương đương với Ôn Khắc Lương, mặt phổ thông, có chút vẻ phong sương, nhưng nhìn tràn trà tinh lực.

Đại danh của Nhạc Hoa Sơn với Liễu Tuấn mà nói như sấm bên tai.

Trong ban bí thư TW đoàn Liễu Tuấn có ấn tượng sâu sắc nhất với Chương Thần Văn và Nhạc Hoa Sơn.

Đường thăng tiến của Nhạc Hoa Sơn chẳng hề thua kém Liễu Tuấn, thậm chí còn dốc hơn, 26 tuổi thành phó sở bằng Liễu Tuấn, 28 tuổi thành chính sở, đem so với Liễu Tuấn 29 tuổi làm thị trưởng Tiềm Châu còn trẻ hơn một tuổi.

Chương Thần Văn luôn rất coi trọng Nhạc Hoa Sơn.

Gần đây đã có tin tức xác thực, Nhạc Hoa Sơn sắp tới khỏi TW đoàn tới tỉnh Cao Nguyên làm thường ủy tỉnh ủy, cho dù khảo sát cản bộ chưa chính thức khởi động, cơ bản đã được xác định rồi.

Một nhân vật đáng nể như thế ai cũng phải coi trọng ý kiến.

Liễu Tuấn cũng không phải ngoại lệ.

Nhạc Hoa Sơn điều chỉnh phương hương ngồi, gật đầu với Chương Thần Văn, không nhanh không chậm nói:
- Thưa Chương bí thư và các đồng chí, cá nhân tôi hoàn toàn tán đồng phương án của quỹ thanh thiếu niên, thiết lập quỹ môi trường tăng cường ý thức bảo vệ môi trường là hoàn toàn cần thiết. Đây là bổ sung hữu hiệu cho hành động môi trường mà Chương bí thư đề xuất ra. Còn về phẩn thưởng, tôi ủng hộ trọng thưởng, 100.000 là hoàn toàn đúng.

Nhạc Hoa Sơn giọng không lớn nhưng giọng điệu chém đinh chặt sắt, không có chút gì phải nghi ngờ.

Các đồng chí khác hơi giật mình.

- Đương nhiên ý kiến của bí thư Khắc Lương và bí thư Hoa Đồng cũng rất có lý, trong thao tác có chưa ẩn họa nhất định, nhưng ẩn họa có thể khắc phục. Chuyện này làm tôi nhớ tới vệc phần thường của chúng ta với thế vận hội Olympics. Phần thưởng cho thế vận hội Olympics hơn xa 100.000, tranh giành vinh quang cho quốc gia, trọng thưởng là đương nhiên, không ai có ý kiến gì. Vậy thì vệ sĩ môi trường cống hiến trác tuyệt cho bảo vệ môi trường, ý nghĩa của nó không kém đạt quán quân Olympics, thậm chí còn hơn. Đây là đại nghiệp nghìn đời tạo phúc cho xã hội và quốc gia.

Nhạc Hoa Sơn vừa dứt lời, Chương Thần Văn dẫn đầu vỗ tay, tiếp đó phòng hội nghị vang lên tiếng vỗ tay rào rào.

Liễu Tuấn vừa vỗ tay vừa thầm than.

Lòng dạ và khí phách của Nhạc Hoa Sơn đúng là số một, quan lớn một cõi sau này được cao tầng coi trọng quả nhiên không phải là nhờ may mắn.

Tw đoàn đúng là nơi ngọa hổ tàng long.

Chương Thần Văn vỗ tay chuyện này thực tế đã được xác định, từ đó có thể thấy hắn sớm đã có định luận trong lòng, sở dĩ đem ra cuộc họp thảo luận là muốn thể hiện tôn trọng tất cả thanh viên trong ban, thứ tới là nhân đó biểu thị mình ủng hồ Liễu Tuấn là xác lập từ địa vị của Liễu Tuấn trong TW đoàn.

Chương Thần Văn đã tỏ thái độ rõ ràng, không ai có dị nghị gì nữa.

Tiếp đó Chương Thần Văn phát biểu mang tính tổng kết, yêu cầu Liễu Tuấn và quỹ thanh thiếu niên lần nữa hoàn thiện phương án này, chính thức công bố thực thì vào thời cơ thích hợp

Bình luận

Truyện đang đọc