TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Buổi tối Liễu bí thư tới một tòa biệt thự tinh xảo trong khu hoa viên ở thủ đô.

Mở cửa đón y là Lăng Nhã và Lăng Lâm.

Đây không phải ổ ái tình của Lăng Nhã, mà là nơi Khâu bí thư giữ người đẹp. Giao Giao và Tiểu Hổ Đầu ở nơi này, tối nay Liễu bí thư và mẹ con Lăng Nhã đều là khách.

Khâu Tình Xuyên chủ động đưa ra lời mời tụ họp tán gẫu.

Đối với lời mời thế này, Liễu bí thư thường không từ chối, liền thông báo với Lăng Nhã, bảo cô đưa Lăng Lâm tới bên Giao Giao cùng tề tụ.

- Ba ba...

Lăng Lâm vừa tròn bốn tuổi, toàn thân váy trắng, vừa mới thấy Liễu Tuấn lập tức reo lên nhào tới. Liễu bí thư thấy con gái út, cũng đầy vui mừng, cười hà hà bế lên. Thơm liền mấy cái lên má kiều diễm như quả táo của Lăng Lâm, lại đưa má mình tới trước mặt Lăng Lâm, cô bé cong môi , thơm như gà mổ lên má cha.

- Lăng Lâm thật ngoan, ba thích Lăng Lâm nhất.

Liễu bí thư khen rối rít, mừng hết sức.

Lăng Nhã mặc váy bó, vóc dáng cực tuyệt. Vốn sau khi sinh còn, Lăng Nhã mỗi ngày bị Lô Dĩnh nhồi "thập toàn đại bộ", có xu hướng phát triển thàn "cô bé béo", hai năm sau, Lăng Nhã chuyên tâm chăm lo con gái, chẳng để ý giữ gìn vóc dáng. Hơn một trước, Lăng Lâm đi nhà trẻ, Lăng Nhã mới có thời gian, hẹn Giao Giao cùng gia nhập một CLB thể thao, mấy trăm ngày rèn luyện, quả nhiên có hiệu quả, lại khôi phục lại vóc dáng kiêu ngạo, xinh đẹp như hoa giống lần đầu mới gặp Liễu Tuấn.

- Ba không thích mẹ sao?

Lăng Lâm ngẹo đầu sang, ngây thơ hỏi.

Khâu bí thư đang ngối đường bệ, nghe câu này không khỏi bật cười, nhìn sang Liễu bí thư, để xem y trả lời câu này thế nào.

Liễu Tuấn cười ha hả, thuận tay ôm Lăng Nhã, hôn một cái.

- Ba thích Lăng Lâm, cũng thích mẹ.

Lăng Lâm vỗ bàn tay mũm mĩm, cười khach khách, tiếng cười trong vắt như nhạc trời.

Lăng Nhã không đề phòng, bị y tập kích, không khỏi thẹn thùng, đẩy y ra gắt:
- Thật là, không chú ý xem đây là ở đâu.

Liễu Tuấn liếc nhìn Khâu Tình Xuyên và Giao Giao, cười:
- Em lo bọn họ thèm à? Thèm thì cứ học theo, chúng ta coi như không thấy là được.

Lăng Nhã đau đầu.

Đây mà là bí thư tỉnh ủy sao?

Nhưng Liễu bí thư xưa nay là thế, không câu nệ hình thức, Lăng Nhã chẳng thể làm gì. May mà Khâu Tình Xuyên không tinh quái như y, không tranh thủ cơ hội trêu chọc.

- Liễu bí thư, mời ngồi.

Giao Giao nhịn cười mời khách ngồi. Sau khi làm mẹ, Giao Giao càng đầy đặn hơn trước vài phần, thêm vận vị của nữ nhân.

Liễu Tuấn ngồi xuống, Giao Giao đưa trà thơm lên. Trong biệt thự này, trừ mẹ con Giao Giao còn có nhân viên khác, bình thường khi Khâu Tình Xuyên không có mặt thì làm bạn với mẹ con Giao Giao, có đi hôm nay Giao Giao cho bọn họ nghỉ hết rồi.

- Tiểu Hổ Đầu màu tới chào chú đi.

Giao Giao gọi con trai, cô biết Liễu Tuấn rất thích trẻ nhỏ, nhất là Tiểu Hổ Đầu, yêu thích không thua gì Lăng Lâm.

Tiểu Hổ Đầu tuổi tương đương với Lăng Lâm, chỉ kém mấy tháng, trông béo tròn, nghe thấy chạy lại, nhìn Liễu Tuấn kỹ một lượt mới nói:
- Chào chú ạ.

- Ha ha, Tiểu Hổ Đầu, đã đi nhà trẻ chưa?

- Dạ, rồi.

Tiểu Hồ Đầu gật mạnh đầu.

- Ở nhà trẻ có được phiếu bé ngoan không?

Tiểu Hổ Đầu lắc đầu, vẻ mặt rất ủ rũ.

Liễu Tuấn không khỏi lấy làm lạ:
- Sao không được phiếu bé ngoan? Đánh nhau với bạn à?

Tiểu Hổ Đầu cong môi không nói.

Lăng Lâm ở bên cạnh giải thích:
- Ba Ba, là do Đại Cường không ngoan, cướp đồ chơi của Tiểu Hồ Đầu, nên Tiểu Hồ Đầu đánh nó.

Đó là màn kinh điển ở nhà trẻ.

Không ngờ Liễu bí thư nghe xong lại tán thưởng:
- Giỏi, Tiểu Hổ Đầu đánh hay lắm! Cháu nhớ kỹ, sau này nếu người khác cướp đồ của cháu thì cháu đánh nó.

Lời này của Liễu bí thư làm mọi người há hốc mồm.

Lăng Nhã trách:
- Này anh làm sao thế? Có ai dạy trẻ nhỏ như anh không?

- Làm thế có gì không đúng? Nam tử hán phải có nhiệt huyết. Con rể nhà họ Liễu phải như thế, nếu không sau này con gái chúng ta có làm vợ nó hay không phải xét lại.

Khâu bí thư đau đầu:
- Liễu Tuấn, nhà trẻ không phải chiến trường quốc tế.

Liễu Tuấn vung tay lên:
- Giống nhau cả, nhiệt huyết phải rèn từ nhỏ, nếu không sau này không có được. Tiểu Hổ Đầu, vẫn câu nói đó, ai chọc vào ta, ta đánh kẻ đó, không sợ gì hết.

- Vâng.

Tiểu Hổ Đầu gật đầu, ủ rũ bị quét sạch. Thì ra nó đánh nhau ở nhà trẻ, sau khi về nhà bị mẹ mắng một trận, trong lòng Tiểu Hồ Đầu rất không vui. Hiện giờ được "nhạc phụ đại nhân" chống lưng, liền trở nên cao hứng.

Khâu bí thư chỉ đành lắc đầu.

Kẻ này nổi danh cướp của người khác, đã thành thói quen rồi. Có điều y dạy Tiểu Hổ Đầu như thế cũng không phải là hoàn toàn vô lý.

Dè đâu tiếp đó Tiểu Hồ Đầu hỏi một câu làm Liễu bí thư cứng họng.

- Chú, vậy sau này chị Lăng Lâm cướp đồ chơi của cháu thì cháu có thể đánh không?

Tiểu Hổ Đầu hỏi rất nghiêm túc.

Lời này phát ra, khỏi phải nói mặt Liễu bí thư hay ho thế nào.

Khâu bí thư không khỏi bật cười:
- Liễu bí thư, biết thể nào gọi là vác đá đập chân mình chưa?

Giao Giao phê bình:
- Tiểu Hổ Đầu, nói lung tung cái gì đấy? Chị Lăng Lâm là bạn tốt của con, lại là con gái, con phải nhường nhịn chứ, biết không?

Lăng Lâm lập tức nói:
- Đúng thế, Tiểu Hổ Đầu, em đánh nhau với Đại Cường, chị còn đi gọi cô giáo đó, em mà dám đánh chị, sau này chị không để ý tới em nữa.

Liễu bí thư trịnh trọng nói:
- Tiểu Hổ Đầu, chị Lăng Lâm sau này sẽ làm vợ cháu đấy, đánh vợ có đúng không? Nắm đấm của nam nhân, có phải để đánh phụ nữ không?

Tiểu Hổ Đầu thở phào, tựa hồ 'khúc mắc' lớn trong lòng cuối cùng cũng được cởi bỏ, gật đầu lia lịa.

Liễu Tuấn cười:
- Khâu bí thư, lệnh lang tính cách giống anh đấy, đều rất cứng nhắc.

Lăng Nhã và Giao Giao bật cười.

Khâu Tình Xuyên rất ức chế:
- Cái gì mà cứng nhắc? Bình luận bừa bãi, đó gọi là chững chạc, hiểu không?

Thấy Khâu bí thư hết sức nghiêm trong và Liễu bí thư thảo luận chú bé bốn tuổi có "chững chạc" hay không, Lăng Nhã và Giao Giao thiếu chút nữa ngất xỉu. Cũng chỉ có Liễu Tuấn tới mới làm Khâu Tình Xuyên thực sự thả lỏng.

Nói cười một hồi, Tiểu Hồ Đều và Lăng Lâm nắm tay nhau sang bên cạnh chơi đồ chơi. Lăng Nhã và Giao Giao ngồi tiếp ở bên cạnh, kỳ thực đó là do nhu cầu lễ tiết thôi. Với đề tài giữa Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên, Lăng Nhã còn khá, dù sao trước kia từng trải qua, Giao Giao thì không hứng thú nổi.

Trước tiên bồi tiếp vài phút, rồi kiếm cớ "chuồn đi" cũng chưa muộn.

Khâu Tình Xuyên nói:
- Cái nghị án chế tài kia của nước Mỹ bị mắc cạn rồi.

Nghị án chế tài đó mới ban đầu do mấy nghị sĩ của nước Mỹ xúi bẩy, không được hưởng ứng nhiều lắm. Khi ấy nưỡc Mỹ cũng gửi kỳ vọng lớn vào nước cộng hòa, luôn cho rằng nước cộng hòa giống như trước kia, vào thời khắc quan trọng chủ động "cúng tiền" cho nước Mỹ hóa giải nguy cơ tài chính. Nhưng cùng với thái độ nước cộng hòa ngày càng cứng rắn, nước Mỹ sắp mất đi kiên nhẫn.

Cái nghị án chế tài kia đột nhiên trở nên được ưa thích, bị người ta bới lên.

Có điều tổng thống Jack áp xuống.

Liễu Tuấn cười:
- Không mắc cạn không được, tôi thấy lá chắn tên lửa của Bảo Đảo cuối cùng cũng chỉ là hoa trong kính mà thôi.

Để gây áp lực với nước cộng hòa, quốc hội Mỹ thông qua nghị án tăng cường quy mô quân sự ở Bảo Đảo, trong đó bao gồm khu trục hạm có lá chắn tên lửa mà lãnh đạo Bảo Đảo muốn có nhất. Có điều quốc hội thông qua là một chuyện, có được số quân hạm tiên tiến đó không lại là chuyện khác.

Jack tạm thời chỉ vẽ lên một cái bánh cho Bảo Đảo, muốn ăn được nó cần phải đi con đường rất dài, hoặc là nói còn phải chịu bắt chẹt nhiều nữa.

Khâu Tình Xuyên biết, Jack chần chừ là vị sự kiện Nam Hải.

Tiếng súng Nam Hải đã biểu lộ rõ thái độ cứng rắn của nước cộng hòa, vội vàng giao khu trục hạm mớ tới, e rằng chỉ kiến nước cộng hòa càng thêm cứng rắn, càng tiểu khai hợp tác quân sự chặt chẽ hơn với Nga.

Hai nước lớn phương đông bắt tay chặt chẽ là điều Mỹ không muốn thấy. Kỹ thuật của nước Nga, kinh tế của nước cộng hòa, cùng với diện tích lãnh thổ rộng lớn của hai nước, đối với bất kỳ một quốc gia nào, hay với tập đoàn nào mà nói, đều là đối thủ cực mạnh.

Khâu Tình Xuyên cười:
- Xem ra đối khi đánh một chút cũng không phải là chuyện xấu.

- Vốn là thế, đút cho ăn ngon mãi, làm miệng bọn chúng kén ăn rồi. Lúc cần phải cho một cái tát.

Khâu Tình Xuyên cười sang sảng.

- Cậu của tôi rất tán đồng hành động đó, cách đây không lâu còn nói với người khác chuyện này.

Khâu Tình Xuyên cười một lúc rồi nói.

Chuyện này Liễu Tuấn cũng nghe nói tới, tranh ngôi "thái tử" đã tới lúc cao trào. Đại lão bên kia lần lượt ra mặt, bao gồm cả Kính Thu Nhân cũng đang điều hòa. Thậm chí có dạo kinh động cả "thái thượng hoàng" đích thân ra mặt, liên tục gặp mặt các nguyên lão. Đương nhiên cả cự đầu trong quân.

Ý kiến mấy vị nguyên lão cơ bản giống ý kiến của Bạch Kiến Minh.

Nghe nói ý kiến của Cao lão và Cao Kính Chương cũng như thế.

Liễu Tuấn gật đầu:
- Quyết định xong cũng tốt, kéo dài quá lâu không lợi cho đoàn kết.

Khâu Tình Xuyên nhìn y một cái rồi gật đầu.

Bình luận

Truyện đang đọc