TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Phiên họp toàn thể VI lần thứ 16 định ngày tổ chức vào 8 tháng 10.

Mấy vị Ủy viên Trung ương của Tỉnh A cùng Ủy viên dự khuyết Trung ương đã đến thủ đô sớm hai ngày. Điều này rất bình thường, Ủy viên Trung ương của tỉnh khác thậm chí cuối tháng chín đã đến kinh sư. Một bộ phận là nhận mời tham gia tiệc rượu quốc khánh, sau đó cũng ở lại kinh sư để gặp gỡ bạn cũ, liên lạc cảm tình, phần lớn thì sớm tới kinh sư để chải vuốt các loại quan hệ.

Lần này Liễu tỉnh trưởng vẫn ở tại khách sạn Đại Danh, còn về phần buổi tối Liễu tỉnh trưởng có phải nghỉ ngơi ở chỗ này hay không thì không được biết rồi. Cũng không có người can đảm theo dõi hành tung của Liễu tỉnh trưởng.

Tuy nhiên Liễu tỉnh trưởng cũng không dự định giấu diếm hành tung của mình.

Tỷ như hiện tại, y đang mở tiệc ngay tại khách sạn Thu Thủy để chiêu đãi phó bí thư Tỉnh ủy, tỉnh trưởng tỉnh N - Chương Thần Văn.

Thời gian hai người họ cộng sự tại đoàn Trung ương mặc dù không dài, chỉ có nửa năm thời gian, nhưng giữa đôi bên cũng có thể nói hợp tác vui vẻ, rất ăn ý. Hôm nay đều đã đến kinh sư, cùng nhau uống một rượu, trò chuyện một ngày cũng rất bình thường.

Ngồi ở trong một phòng tại tầng cao nhất của khách sạn Thu Thủy, Chương Thần Văn mắt nhìn ánh đèn của vạn nhà ngoài cửa sổ như thể bầu trời đêm đầy sao, mỉm cười nói: "Khách sạn Thu Thủy vẫn chịu được thử thách."

Liễu Tuấn cũng mỉm cười, nói: "Đúng vậy, thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc."

Trước đây, Chương Thần Văn cũng không rõ lắm tập đoàn khách sạn lớn nhất bên trong khu trực thuộc của mình có loại quan hệ gì với Nghiêm Liễu hệ, trải qua này mấy tháng bên kia gióng trống khua chiêng "thanh tra" khách sạn Thu Thủy, ít nhiều hắn cũng biết một chút. Khách sạn Thu Thủy sợ rằng cũng không chỉ đơn giản đi ra từ huyện Hướng Dương, phỏng chừng có liên quan nhất định với vị tỉnh trưởng trẻ tuổi hơn mình ở trước mặt.

Có điều Chương Thần Văn sẽ không đi "nghiên cứu" sâu, đối với chuyện như vậy lý giải nhiều quá cũng chưa hẳn là chuyện tốt.

Nhân viên pha chế rượu mang tới hai ly rượu cocktai vàng óng, lóng lánh màu hổ phách.

Chương Thần Văn cũng nghe nói qua loại rượu cocktai thuộc chiêu bài của khách sạn Thu Thủy này, mỉm cười nói: "Nghe nói rượu này có một cái tên rất êm tai, gọi là bài ca mùa thu hoạch?"

"Đúng vậy, gọi là bài ca mùa thu hoạch."

Chương Thần Văn bưng ly lên, nói với Liễu Tuấn: "Nào, cùng nhau nhấm nháp một chút bài ca mùa thu hoạch."

Có thể thấy thần thái của Chương Thần Văn tương đối thoải mái. Là tướng trung kiên mà đại phái hệ cực lực bồi dưỡng, Chương Thần Văn khẳng định vẫn một mực quan tâm tới ván cờ của thành phố phía đông. Thắng bại của ván cờ này trên thực tế ảnh hưởng đến sự được mất tiến lui của rất nhiều vị quan to.

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, trên Thập thất đại(Đại hội Đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ 17), Điền Văn Minh sẽ lui tuyến hai, Chương Thần Văn có hi vọng theo trình tự mà thế chỗ. Bởi tỉnh N là nơi Nghiêm Liễu hệ phát triển lên, cũng có thể nói là một trong pháo đài tối kiên cố của phe phái mình. An bài nhân sự của tỉnh N trên cơ bản là dựa theo trình tự cố định, có thể tiến hành bố cục trước thời hạn rất dài.

Đây cũng là chỗ bất đồng với cái gọi là "Hậu hoa viên" của tỉnh khác. Là một căn cứ bồi dưỡng cán bộ thì cần một hoàn cảnh tương đối vững chắc, một là rèn luyện năng lực, hai là ngao tư lịch. Nếu như cục diện chính trị bất ổn, đấu tới đấu lui, vậy thì sẽ rất không lợi đối với việc bồi dưỡng cán bộ hậu bị.

Thời điểm ván cờ kích liệt nhất, các loại đồn đãi đều có. Thậm chí có một loại đồn đãi, nếu như Nghiêm Liễu hệ bại trận trong ván cờ lần này, có thể sẽ ảnh hưởng đến gốc rễ sinh tồn của đại phái hệ, không chỉ Nghiêm Ngọc Thành sang năm an ổn lui xuống, coi như là Liễu Tấn Tài cũng chưa hẳn có thể giữ nguyên được chức. Tương tự, tỉnh N là gốc rễ trọng địa của Nghiêm Liễu hệ để bố cục nhân sự, khẳng định cũng sẽ gặp cảnh "tắm lại một lần".

Chương Thần Văn có thể thuận lợi tiếp nhận chức vụ bí thư Tỉnh ủy hay không, thực sự rất khó nói.

Hiện giờ đại cục chỉ định, Chương Thần Văn đương nhiên muốn nhấm nháp một chút mùi vị của mùa thu hoạch.

Liễu Tuấn mỉm cười nâng ly, cùng hắn khẽ cạn một cái, thủy tinh cùng thủy tinh, đá lạnh cùng thủy tinh chạm vào nhau, phát ra tiếng vang rất thanh thúy.

"Bí thư, mấy năm nay tốc độ phát triển kinh tế của tỉnh N rất nhanh, là một người của tỉnh N, tôi thấy rất vui."

Liễu Tuấn nói vậy. Y vẫn là theo thói quen khi tại Trung ương đoàn, xưng hô Chương Thần Văn là bí thư. Trên thực tế, theo ký ức của Liễu Tuấn, thời gian Chương Thần Văn đảm nhiệm tỉnh trưởng tỉnh N so với một người khác của thế giới song song sớm hơn nhiều. Tương tự, thời gian hắn tiếp nhận chức vụ bí thư Tỉnh ủy cũng sẽ sớm hơn mấy năm. Rất nhiều xu thế chính trị đã xảy ra biến hóa có tính căn bản.

Chương Thần Văn cười nói: "Liễu tỉnh trưởng, cậu đừng nói thì hơn, đến gia hương của cậu nhậm chức, áp lực của tôi rất lớn đấy."

Liễu Tuấn nhẹ nhàng đong đưa ly thủy tinh trong tay, đá lạnh cùng ly thủy tinh va chạm lẫn nhau phát ra tiếng "leng keng" dễ nghe, y mỉm cười nói: "Sao bí thư lại nói vậy?"

"Chủ yếu cũng là danh khí của cậu quá lớn. Nếu như làm không tốt kiến thiết kinh tế của tỉnh N, tôi rất sợ cậu khởi binh vấn tội. . ."

Chương Thần Văn cười ha ha và nói.

Liễu Tuấn cũng nở nụ cười, hai loại tiếng cười trầm thấp mà có nhiều từ tính quanh quẩn trong căn phòng rộng rãi. Vài tiểu thư phục vụ đang khoanh tay đứng ở quầy bar liền nhìn nhau cười, trong ánh mắt nhiều hơn một vài thứ.

Họ cũng biết rõ thân phận của hai vị khách này. Hai vị tại chức tỉnh trưởng, lại đều trẻ tuổi, tràn ngập dương cương chi khí của nam giới cùng mị lực thành thục, đối với cô gái trẻ tuổi, "lực sát thương" không phải lớn thông thường.

Liễu Tuấn nói: "Bí thư, nếu nhìn từ hiện nay, sự phát triển kinh tế của tỉnh N khá cân đối, các loại tài nguyên phân phối cũng tương đối hợp lý, có đủ điều kiện để có thể duy trì phát triển liên tục. Việc này càng đáng mừng."

Trải qua đám người Nghiêm Ngọc Thành, Ngô Chính Mẫn, Điền Văn Minh tiếp sức, kinh tế của tỉnh N duy trì được phát triển nhanh chóng, hiện nay đã trở thành một tỉnh có thực lực kinh tế mạnh mẽ nhất ở địa khu Trung Nam, tổng giá trị GDP liên tục mấy năm đều chen vào "nhất tuyến trận doanh" của toàn quốc. Theo thực lực kinh tế duy trì tăng cường liên tục, quyền ngôn ngữ chính trị cũng tương đối tăng nhiều. Thậm chí gần đây có một loại ý kiến, yêu cầu bổ sung bí thư Tỉnh ủy tỉnh N vào Ủy viên Cục chính trị.

Bí thư Tỉnh ủy là Ủy viên Cục chính trị, trước hết chính là tính từ mấy tỉnh thị có kinh tế phát triển nhất. Cho tới bây giờ, đã từ từ trở thành một loại hình thái, thành phố trực thuộc trung ương cùng bí thư Đảng uỷ tỉnh D khẳng định tiến vào Cục chính trị. Tỉnh khác thì tạm thời vẫn chưa ổn định, ít nhiều mang chút tính chất random. Có một thời gian, bí thư Tỉnh ủy của tỉnh nào đó trở thành Ủy viên Cục chính trị cũng không có ý nghĩa tỉnh này có địa vị bay lên ở trong bản đồ chính trị toàn quốc, chỉ là bởi vì tư lịch cùng danh vọng của bản thân bí thư Tỉnh ủy đạt được mức độ cao.

Lần này đột nhiên truyền ra tin tức loại này, không bài trừ khả năng là "tự quảng cáo". Điều này khiến người hiển nhiên liên tưởng đến đương nhiệm bí thư Tỉnh ủy tỉnh N Điền Văn Minh. Tuổi tác của Điền Văn Minh dù lớn, đã giữ chức đến cấp Chính bộ, lui tuyến hai cơ bản trở thành kết cục đã định. Nhưng lúc này, Vu Hướng Hoành đột nhiên rơi đài, bởi vậy liền xuất hiện một cơ hội mới. Nếu như Điền Văn Minh có thể ở trên Phiên họp toàn thể VI được chọn làm Ủy viên Cục chính trị, sinh mệnh chính trị của hắn mới có thể kéo dài. Nếu đứng ở trên lập trường của Điền Văn Minh, cơ hội như vậy quả thực là đáng để cố gắng một phen.

Chẳng qua đề tài như vậy, cho dù giao tình giữa Chương Thần Văn cùng Liễu Tuấn có nồng hậu, tại hoàn cảnh như vậy cũng tuyệt sẽ không tùy tiện đi thảo luận.

"Đúng vậy, đây đều là cơ sở tốt đẹp của mấy lão lãnh đạo đang gầy dựng, tôi xem như là ngồi mát ăn bát vàng. . ."

Chương Thần Văn mỉm cười và nói: "Mấy năm sau này, chúng ta kế hoạch tiến hành mở mang ra phía tây, ha ha, học tập phương châm chính sách của Trung ương. Địa khu phía tây, dân tộc thiểu số tập trung, giao thông không phải là rất tiện lợi, trình độ giáo dục của quần chúng cũng tương đối thấp, nếu so với các địa thị phía Đông thì tốc độ phát triển kinh tế tương đối lạc hậu. Muốn cộng đồng giàu có, thì phải tăng cường ưu tiên giải quyết vấn đề phía tây."

Liễu Tuấn trầm ngâm: "Lời ấy của bí thư rất chí lý. Tôi có một kiến nghị, tỉnh N có thể cùng tỉnh Ích Đông, tỉnh Giang Hán còn có tỉnh Nam Quế hợp tác, mấy tỉnh này đều giáp giới với địa khu phía tây tỉnh N, đa số cũng là địa khu dân tộc thiểu số tập trung, có thể tổng hợp lại, cùng đầu tư kinh phí, kiến thiết một vòng kinh tế lớn qua bốn tỉnh, như vậy càng có thể đạt được hiệu quả hơn so với tự mình tiến hành."

Chương Thần Văn ánh mắt sáng ngời, nói: "Kiến nghị này rất hay, tôi cũng đang có ý nghĩ này. Thời gian trước tại thủ đô họp, khi nói tới vấn đề này thì đồng chí Giang Hữu Tín cũng có mục đích như vậy."

Liễu Tuấn cười nói: "Ý đồ của anh ấy so với anh càng bức thiết hơn nhiều. Mấy địa châu thị phía Đông có thể coi là địa khu có kinh tế tương đối phát triển của tỉnh Ích Đông. Mọi người cùng nhau ra sức, vòng kinh tế này mới có thể thành hình trong mấy năm, tôi cho rằng điều này rất có lợi đối với việc đẩy mạnh phát triển của địa khu biên cảnh bốn tỉnh."

"Rất có lợi, khẳng định rất có lợi."

Chương Thần Văn đã có chút hưng phấn.

Liễu Tuấn là nói, vòng tròn kinh tế tại biên cảnh bốn tỉnh này không chỉ ở trên kinh tế có khả năng thao tác, ở trên chính trị cũng rất có triển vọng. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong đoạn thời gian gần Giang Hữu Tín sẽ tiếp nhận chức vụ bí thư Tỉnh ủy Ích Đông. Sau nhiệm kỳ mới của tỉnh Giang Hán, rất có khả năng là Cao Trường Hoành tiếp nhận chức vụ tỉnh trưởng. Mà tỉnh Nam Quế gần đây cũng có một loại ý kiến, chính là đương nhiệm phó bí thư Tỉnh ủy Bao Văn Huy có khả năng đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy. Bao Văn Huy cũng có bối cảnh rất sâu tại hệ thống đoàn Thanh niên, đã từng tại tỉnh A đảm nhiệm qua đoàn bí thư Tỉnh ủy. Thời gian nhậm chức tại Trung ương đoàn, cùng đồng chí Phó Tùng Lâm cộng sự qua thời gian rất lâu, và rất được đệ nhất bí thư Trung ương đoàn Phó Tùng Lâm thưởng thức. Chủ tịch Lý Trị Quốc cũng rất thưởng thức năng lực công tác của hắn.

Lại nói tiếp, bốn vị này đều xem như là nhân vật đại biểu cho cán bộ thế hệ mới, mọi người đều có điểm chung ở trên rất nhiều lý niệm chấp chính. Thông qua tăng cường giao lưu kinh tế của bốn tỉnh, đồng thời cũng có thể xúc tiến hữu nghị cá nhân, chính là việc tốt nhất cử lưỡng tiện.

Liễu Tuấn mỉm cười, bưng lên ly rượu nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

Kế hoạch này đoạn thời gian trước trong điện thoại Liễu Tuấn cùng Giang Hữu Tín đã từng nói đến, và Giang Hữu Tín cũng rất tán thành, có ý định muốn thúc đẩy. Nếu bỏ qua không nói đến cái gọi là hợp tác chính trị, chỉ nhìn từ ánh mắt phát triển kinh tế thuần túy, cũng là rất có lợi.

"Nào, Liễu tỉnh trưởng, vì vòng tròn kinh tế bốn tỉnh này sớm ngày thành hình."

Chương Thần Văn giơ lên ly rượu, mỉm cười tương mời, trong ánh mắt nhìn sang Liễu Tuấn đã có một chút gì đặc biệt.

Mặc dù Liễu Tuấn còn trẻ, bất kể ánh mắt trên kinh tế hay là chính trị cũng đủ nhạy cảm. Chương Thần Văn rất may mắn, vì mình cùng hắn là chiến hữu cùng chung một chiến hào.

Bình luận

Truyện đang đọc