CÔ VỢ ĐÁNH TRÁO



Sau khi hai bên trò chuyện được một lúc thì người phụ nữ chuẩn bị dẫn chồng rời đi. Trước khi đi, bỗng nhiên cô ấy nhìn thấy một bóng người ở trước mặt, kêu lên một tiếng: "Ối chà? Người kia... chẳng phải chính là người mà trước đó không chịu rời thuyền hay sao? Tại sao cô ta cũng tới đây vậy?”

Nghe nói vậy, Tiểu Nhan nhìn theo hướng ngón tay của cô ấy thì nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đi về phía bên này.

Lâm Thẩm Nhi? Tại sao cô ta lại ở chỗ này?

Vừa thấy Lâm Thấm Nhi thì Tiểu Nhan lập tức có một loại linh cảm bất thường, nhưng trước khi cô quay mặt đi thì Lâm Thẩm Nhi cũng đã nhìn thấy cô, mỉm cười và liên tục vẫy tay với cô.

Người phụ nữ thấy bộ dạng này của Lâm Thẩm Nhi, không nhịn được lộ ra vẻ khinh bỉ: “Cô ta đúng là âm hồn bất tán... vậy mà lại có thể đi theo đến đây, chẳng lẽ lại muốn dụ dỗ chồng của em tiếp sao?”

Tiểu Nhan: “

Bây giờ thì Tiểu Nhan cũng không thích Lâm Thấm Nhi, chỉ là cô định dạo chơi một chút rồi lại xử lý chuyện của cô ta sau, nhưng không ngờ rằng cô ta cũng đến đây. Rốt cuộc thì cô ta muốn làm gì? Chẳng lẽ là cô ta thật sự muốn dụ dỗ Hàn Thanh à? Nhưng... chẳng phải cô ta đã kết hôn rồi hay sao? Nguyên cớ gì mà một người phụ nữ đã kết hôn lại muốn đi dụ dỗ người khác?

Tiểu Nhan nghĩ mãi không ra, chẳng lẽ bởi vì Hàn Thanh quá ưu tú còn chồng của Lâm Thẩm Nhi lại sử dụng bạo lực với cô ta cho nên cô ta mới muốn đi dụ dỗ Hàn Thanh hay sao? Nghĩ đến đây, Tiểu Nhan nhíu mày thật chặt. “Chị nói cho em biết, một cô gái nhỏ như em ấy à, ngàn vạn lần đừng để cho loại phụ nữ này lừa gạt, chị thấy tuổi tác của cô ta rất lớn, có lẽ cũng là một tay săn trai già đời đấy, cô ta đã đến đây rồi thì em cũng nên để ý đến người đàn ông của mình một chút.” “Để ý?” Tiểu Nhan không hiểu: “Tại sao em phải để ý đến chồng mình làm gì? Chuyện này thì có liên quan gì đến anh ấy chứ?” “Này, cô bé ngốc, em còn chưa hiểu sao?” Bởi vì lúc này Hàn Thanh không có ở đây, anh đi lấy nước cho Tiểu Nhan nên người phụ nữ nói chuyện càng không chút kiêng dè: “Trên thế giới này, không có con mèo nào là không ăn vụng cả, em hiểu ý của chị mà

Tiểu Nhan.………

Vẻ mặt của cô mờ mịt, ăn vụng, mèo sao? Là chỉ… Lâm Thẩm Nhi sao? Nhưng mà việc này thì liên quan gì đến Hàn Thanh chứ?

Rõ ràng là chồng của người phụ nữ đứng ở bên cạnh cảm thấy không vui khi nghe được điều này, cười nhạo một tiếng: “Em gái à, em đừng nghe vợ anh nói bậy, dưới vòm trời này thật sự là có mèo không ăn vụng đấy, chẳng hạn như anh đây, mãi mãi anh cũng chỉ yêu mỗi bà xã của mình thôi.”

Người phụ nữ liếc anh ta một cái, nhưng mà trên mặt vẫn viết lên hai chữ “hài lòng”. “Dù sao thì em cũng vẫn phải nên điều chỉnh lại chính mình, dạy dỗ và để ý thật kỹ. Người phụ nữ kia trông không giống người lương thiện, chị đã nhìn ra thông qua biểu hiện ở trên thuyền của cô ta trước đó. Em đừng khách sáo khi không nên khách sáo, để tránh cho sau này lại hối hận, biết chưa?”

Cuối cùng bây giờ Tiểu Nhan cũng nghe hiểu, rõ ràng mèo ăn vụng theo như lời họ nói là chỉ Hàn Thanh... Trước đây cô không nghĩ đến phương diện này là bởi vì cô tin tưởng Hàn Thanh, cảm thấy anh ta không phải là người như vậy. Mặc dù cô không chắc chắn rằng Hàn Thanh thích bản thân mình bao nhiêu, nhưng cô hiểu Hàn Thanh rất rõ, người với tính cách như anh ta chắc là sẽ không thích Lâm Thẩm Nhi.

Nhưng đối phương cũng chỉ muốn nhắc nhở cô mà thôi, Tiểu Nhan đáp trả lại bằng một nụ cười thân thiện: “Cảm ơn chị đã quan tâm, em sẽ chú ý

Lâm Thẩm Nhi phải không? Nếu cô ta thật sự không tuân thủ quy tắc của phụ nữ như vậy và muốn dụ dỗ Hàn Thanh thì Tiểu Nhan cô đây cũng không phải kẻ dễ bị ức hiếp. Tiểu Nhan tuyệt đối không cho phép loại chuyện giúp người mà còn bị cắn ngược này xảy ra. “Chồng em đã đến rồi, Lâm Thấm Nhi kia cũng sắp tới, bản thân em phải chú ý một chút đấy... Hai anh chị đi trước đây”

Sau khi người phụ nữ đưa chồng mình ra ngoài rất xa, cô ấy vẫn còn không nhịn được mà quay đầu lại liếc về phía bên này, nhỏ giọng nói với chồng mình: “Em gái Tiểu Nhan này trông có vẻ cũng quá đơn thuần, không biết có phải là đối thủ của người phụ nữ đó hay không.”

Chồng cô ấy hừ lạnh một tiếng: “Có phải đối thủ hay không còn phải xem thử người đàn ông kia nghĩ như thế nào. Nếu như người đàn ông đó không có ý gì với người phụ nữ khác thì dù em gái Tiểu Nhan có ngốc cũng sẽ không có đối thủ xuất hiện, nhưng nếu như..

Người đàn ông còn chưa nói hết câu thì người vợ đã hiểu, cô ấy thở dài: “Em thấy cô ấy rất tốt, người đàn ông kia quá ưu tú, hy vọng không phải là loại đàn ông cặn bã “Theo anh thấy thì không phải đâu, phong độ trên người anh ta không phải là thứ mà người bình thường có được, hơn nữa còn vô cùng bảo vệ em gái Tiểu Nhan. Còn loại phụ nữ này thì... nói thật, nếu có người đàn ông nào vừa ý thì chắc cũng chỉ là vui đùa một chút mà thôi, cũng sẽ không lâu dài. “Chậc, đàn ông mấy người đúng là không biết tốt xấu. "Vợ à, đó là những người đàn ông khác, không phải anh.”

Hai người vừa nói vừa đi ra.

Mà ở bên này thì rốt cuộc Lâm Thấm Nhi cũng đã chạy tới trước mặt Tiểu Nhan, ngồi xuống bên cạnh cô, điệu bộ vô cùng quen thuộc: “Em gái Tiểu Nhan, cuối cùng thì chị cũng tìm được em rồi, tìm được em thật sự không dễ.”

Lâm Thẩm Nhi lộ vẻ lúng túng xoa xoa tay, định cầm tay Tiểu Nhan, nhưng trước khi cô ta chạm vào được thì đã bị Tiểu Nhan trực tiếp né tránh. Lâm Thâm Nhi cứng đờ đứng bất động tại chỗ: “Em gái Tiểu Nhan, chắc không phải em vẫn còn trách chị về chuyện của hai ngày trước chứ?”

Chuyện của hai ngày trước? Trong mắt của Tiểu Nhan thoáng hiện lên sự lạnh lùng, giọng nói cũng theo đó mà cứng rắn hơn. “Cô đang muốn nói về việc cô muốn ngồi bên cạnh chồng tôi nhưng bị anh ấy từ chối nên sau đó cô thẹn quá hóa giận nguyền rủa tôi và chồng tôi ly hôn đấy à?” Tiểu Nhan chỉ ra trực tiếp như vậy lại khiến cho Lâm Thẩm Nhi á khẩu không trả lời được, lúng túng nhìn cô.

Chỉ mới hai ngày không gặp mà hình như có cảm giác cô lại trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, hơn nữa ngay cả tiếng chị Lâm cũng không gọi, lời nói cũng vô cùng chói tại. Đôi mắt của Lâm Thẩm Nhi thoảng cải đỏ lên: “Thật xin lỗi em gái Tiểu Nhan, ngày hôm đó là chị bị ma quỷ ám ảnh. Bởi vì lần du lịch này là do chồng chị đưa chị đi, kể từ khi kết hôn anh ta vẫn luôn sử dụng bạo lực với chị, lần này nói là bù đắp cho chị nên dẫn chị tới chơi, nhưng chị thật sự không ngờ được rằng anh ta lại có thể bắt đầu sử dụng bạo lực với chị trong chuyến du lịch này. Nếu như ngày hôm đó không nhờ tụi em cứu chị thì chỉ sợ bây giờ chị đã bị đánh đến mức mình đầy thương tích, cho nên ngày hôm đó khi chị nhìn thấy cả thuyền mọi người đều có vợ có chồng, còn chị chỉ có một thân một mình nên nới nổi lên lòng ghen tỵ. Em gái Tiểu Nhan, chị không phải thánh nhân, chị cũng chỉ là một người phụ nữ gặp bất hạnh trong cuộc sống. Đôi khi tâm lý chị cũng sẽ mất cân bằng, nhưng đó cũng chỉ là bị ma quỷ ám ảnh trong nháy mắt, sau đó chị cũng đã suy nghĩ rõ ràng, chị chính thức giải thích với em, chắc chắn sau này sẽ không phạm sai lầm như vậy, được không?” Lâm Thẩm Nhi nói rất chân thành, trong mắt không có chút gì gọi là dối trá.

Trong lòng của Tiểu Nhan hơi lung lay, cô cũng không phải là một người ngang ngược không nói đạo lý, nếu như Lâm Thẩm Nhi thật sự là do nhất thời bị ma quỷ ám ảnh thì không sao, nhưng nếu như lúc này cô ta chỉ đang lừa gạt cô và tính kế cô

Bình luận

Truyện đang đọc