Chương 1520: Vấn đề đang tồn tại
Nếu như cô đối với cậu ta đủ quan trọng.
Có lẽ cậu ta sẽ không đuổi theo đưa Tiểu Nhan đến bệnh viện, dù sao lúc ấy chỉ có một mình cô cao cái bụng lớn, cậu ta không sợ cô sẽ xảy ra chuyện gì sao?
Giang Tiểu Bạch biết, đây chút tâm sự vụn vặt trong lòng cô mà thôi.
Trước đó đã phát sinh rất nhiều việc, Giang Tiểu Bạch đều có thể không quan tâm, không đi để ý, thậm chí chủ động cùng Tiêu Túc nói, sẽ chờ cậu ta.
Thế nhưng là lần này, cô thật sự không lừa được bản thân cô nữa rồi …
Cô cũng không muốn lại tiếp tục lừa gạt chính mình thêm nữa, vì thế cô liền hào phòng chấp nhận thôi, chập nhận sự thật là Tiêu Túc không thích cô.
Là con người mà, thời gian cô tự lừa gạt bản thân cũng khá dài rồi, đôi khi cũng cần tỉnh táo lại một chút chứ.
Nghĩ tới đây, Giang Tiểu Bạch còn cười một cái tự giễu, nói khẽ: “Tôi biết giữa hai người cái gì cũng không có, cho nên anh không cần giải thích chuyện này với tôi.”
Đặc biệt là tại thời điểm cô vừa sinh xong con này, cô cảm giác được bản thân mệt mỏi cỡ nào, rất muốn nhắm mắt lại, cái gì cũng không muốn nghĩ, cái gì cũng không muốn nghe.
Tiêu Túc nhìn vẻ mệt mỏi của cô, cậu ta cũng biết thời điểm này không nên đem chuyện này ra nói.
Thế nhưng cậu ta quá luống cuống, cậu ta luôn có cảm giác nếu như cậu ta không nói ra thì giống như cậu ta sẽ mất đi thứ gì đó vậy.
Cho nên, cậu ta nhất định phải nói ra.
“Tiểu Bạch, kỳ thật vấn đề này đêm hôm đó sau khi trở về tôi cũng đã nói với cô, chỉ là lúc đó cô đã ngủ thiếp đi, cho nên không có nghe được”
Nghe cậu ta nói vậy, Giang Tiểu Bạch dừng lại, đôi mắt vốn đang nhắm chặt nhưng khi nghe thấy lời này của cậu ta lại nghiêm túc mở ra nhìn Tiêu Túc hỏi: “Đêm hôm đó anh có nói với tôi?”
“Ừ, có nói qua” Tiêu Túc gật đầu: “Tôi giấu cô làm gì? Tôi đã nói rồi, giữa tôi và cô ta không có cái gì cả, khoảng thời gian này cảm xúc của cô trập trùng như vậy, có phải liên quan đến chuyện này không?”
Giang Tiểu Bạch thảm hại lại bình tĩnh cười một tiếng: “Anh đã nhìn ra?”
Tâm Tiêu Túc nghe vậy lại khẩn trương lên, không nghĩ tới thật đúng là có liên quân cùng chuyện này, cậu ta cảm thấy may mắn vì đã nói ra, bằng không có khả năng hậu quả này cậu ta sẽ không gánh chịu nổi.
Sắc mặt cậu ta có chút thống khổ, tựa hồ là không dám tin: “Vậy cô nói những lời kia, còn mau cho con mấy thứ kia là…
“Đúng vậy” Giang Tiểu Bạch tự nhiên hào phóng liền trực tiếp thừa nhận: “Anh không nói chân tướng với tôi, tôi hỏi anh hai lần anh cũng không nói, trong cuộc hôn nhân này tôi giống như một kẻ ngu vậy, Tiêu Túc, trải qua một khoảng thời gian như vậy, tôi cũng sẽ mệt mỏi”
Cô hít sâu một hơi, tiếp tục chậm rãi nói: “Cho nên tôi dự định sau khi sinh con xong tôi sẽ rời đi, có lẽ lúc trước chúng ta lựa chọn ở cùng một chỗ, lựa chọn kết hôn đều quá chóng vánh rồi. Trái lại bây giờ tách ra cũng tốt”
“Không!” Tiêu Túc cắn răng nắm chặt tay của cô: “Đừng nói linh tinh như vậy chứ, nhanh cái gì chứ. Cô cảm thấy quyết định như vậy là nhanh, nhưng tôi lại chưa từng có suy nghĩ như vậy. Mặc kệ là quan hệ bạn trai bạn gái hay là chuyện kết hôn, tất cả tôi đều thật tình, chưa bao giờ có một tia trò đùa và khinh thị cải”
Điều này Giang Tiểu Bạch đương nhiên biết, đây cũng là lý do lúc trước cô nguyện ý ở cùng cậu ta, đương nhiên càng quan trọng hơn vẫn là cô thích cậu ta trước, cho nên cô nguyện ý cho cậu ta thời gian, nguyện ý chờ đợi Thế nhưng trong lúc cô càng lún càng sâu, cô mới phát hiện ra rất nhiều chuyện cũng không phải có thể làm như mới bắt đầu được.
Tỉ như nói, cô càng ngày càng thích Tiêu Túc, liền càng ngày càng muốn để cậu ta cũng giống cô.
Cô yêu mấy phần, cậu ta cũng yêu lại cô bấy nhiêu phần.
Hơn nữa cô cũng biến thành người rất keo kiệt, cô không muốn cậu ta đi xem những phụ nữ khác,mấy người bình thường thì cũng thôi đi, nhưng người kia không thể là Tiểu Nhan được.
Mặc dù cô và Tiểu Nhan đã là bạn bè tốt, nhưng không có nghĩa là cô có thể tiếp nhận chuyện này được.
“Tiểu Bạch, tôi nói cho cô, cô nghe hiểu sao?”
Giang Tiểu Bạch mỉm cười, nói khẽ: “Nghe hiểu được, chỉ là hiện tại tôi hơi mệt, tôi muốn ngủ một chút, được không?”
Tiêu Túc chợt cảm thấy xấu hổ, đáy mắt hiện lên một vòng chột dạ.
“Thật xin lỗi, tôi không cố ý vào lúc thời điểm này quấy rầy cô nghỉ ngơi”
Chỉ là tình huống đặc thù, cậu ta cảm thấy không thể không nói mà thôi, 2hương 1520: Vấn đề đang tồn t bây giờ nói xong, trông thấy trên mặt Tiểu Bạch lộ ra sự mệt mỏi, mặc dù đau lòng nhưng lại là không hối hận, đưa tay sờ sờ cái trán trắng nõn cô.
“Được, bây giờ ngủ đi, tôi sẽ không nói chuyện nữa, yên tâm.”
Giang Tiểu Bạch nhắm mắt lại, trong lòng ê ẩm, thân thể vẫn mỏi mệt như cũ, thế nhưng lúc này cô lại không buồn ngủ chút nào cả.
Trong đầu cô nhớ tới, toàn bộ đều là những lời Tiêu Túc đã nói với cô.
Ban đầu cô đã đưa ra quyết định rồi, nhưng lại bởi vì ánh mắt cùng lời nói chân thành của cậu ta làm cho cô lại sụp đổ một lần nữa.
Hiện tại cô rất loạn, cô nên làm thế nào mới phải đây?
Sinh con xong, lúc đầu Giang Tiểu Bạch chuẩn bị tiến vào tháng ở cữ tại bệnh viện, nhưng là Lương Nha Hòa cảm thấy bà đến chăm sóc cho cô vẫn tốt hơn, cho nên cuối cùng sau thương lượng, Giang Tiểu Bạch liền về nhà ở.
Trong lúc Giang Tiểu Bạch mang thai, Lương Nha Hòa đã đi học một cái khóa học, cho nên chiếu cố Giang Tiểu Bạch có thể nói là thuận buồm xuôi gió, trông có vẻ rất có kinh nghiệm.
Hơn nữa còn có Đỗ Tiêu Vũ, cho nên thời gian Giang Tiểu Bạch đều trôi qua càng ngày càng thoải mái, con cô cũng không cần chính cô mang, tỉnh lại liền có cơm ăn, ăn xong lại có thể ngủ, tháng này trôi qua không có chút nào thua thiệt.
Có một điều duy nhất là, tâm sự trong lòng cô vẫn chưa thông.
Cho nên đại đa số thời gian cô đều rầu rĩ không vui.
Làm mẹ của Giang Tiểu Bạch, tất nhiên Đỗ Tiêu Vũ có thể nhìn ra được cảm xúc con gái bà gần đây không thích hợp, vì vậy bà nhân dịp Lương Nha Hòa không có nhà, ngồi xuống trò chuyện cùng cô.
“Gần đây con luôn không vui, cảm xúc của con cũng không ổn, chẳng lẽ là chứng trâm cảm sau sinh sao?”
Giang Tiểu Bạch lắc đầu: “Không <1”
co.
“Không phải bệnh trâm cảm sau sinh? Vậy cái vấn đề này trước khi sinh đã tồn tại rồi?”
“Mẹ” Giang Tiểu Bạch nhìn qua ngoài cửa sổ, ánh mắt xa xăm: “Người trước đây có đi coi bói cho con và Tiêu Túc, coi bói có phải là nói, kết cục của con và Tiêu Túc không tốt phải không?”
Nhắc đến chuyện này, Đỗ Tiêu Vũ quả thực hối hận không thôi: “Tiểu Bạch, con nhớ đến chuyện này làm gì?
Lúc ấy mẹ đã xin lỗi con rồi, con đừng cùng mẹ tức giận có được hay không?
Chuyện này là mẹ làm không đúng, lại nói, trên thế giới này làm sao có thể đoán ra được hết mọi thứ đâu? Nếu như coi bói chuẩn như thế thì bây giờ cái nghề này đã nổi lắm rồi!”
Giang Tiểu Bạch lại nhàn nhạt cười, nhưng nụ cười này lại không đạt đến đáy mắt, cũng không có nhiệt độ nào.
“Nhưng tại sao con lại có cảm giác, mấy lời đó của cậu ta, giống như sắp thành sự thật rồi”
Nghe nói, sắc mặt của Đỗ Tiêu Vũ liền gặp một trận đại biến, bối rối bắt lấy tay của cô.
“Tiểu Bạch, con tuyệt đối không nên dọa mẹ, mấy lời ngốc nghếch này con cũng nói được sao?”
“Mẹ, người khẩn trương cái gì?”
Giang Tiểu Bạch bất đắc dĩ vỗ nhẹ tay của bà: “Con chẳng qua là cảm thấy coi bói cũng không phải nói hươu nói vượn, cậu ta thu tiền, khẳng định sẽ tính toán, tốt xấu cùng một chỗ nói, giả giả thật thật, ai biết được đâu? Về phần cậu ta nói một câu kia không phải sinh ly chính là tử biệt, mẹ cũng đừng sợ hãi, ta cùng Tiêu Túc nhiều nhất chính là sinh ly,cũng không đến nỗi chết đâu”
Cô vẫn day dứt không thôi.
Đỗ Tiêu Vũ nghe xong cảm giác thật không tốt, mà hồi tưởng lại khoảng thời gian này, luôn cảm thấy cực kỳ quỷ di.
Nếu đã là một người mẹ, tất nhiên khi nhìn thấy con sẽ rất vui vẻ, rất muốn ôm một cái, nhìn bao nhiêu cũng không chán …
Thế nhưng trong khoảng thời gian này, Giang Tiểu Bạch căn bản cũng không có ôm con, đến nhìn qua vài lần cũng không có, mới đầu Đỗ Tiêu Vũ cho là cô chỉ là mệt mỏi, hoặc là sợ hãi, bây giờ rốt cuộc bà cũng hiểu, nguyên nhân cô không ôm con là bởi vì …