CÔ VỢ ĐÁNH TRÁO

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



**********

Nhớ đọc truyện trên T*ruyện88.vip để ủng hộ team nha!!!

Chương 998: Sao mà có cảm giác giống bị lừa quá ta

"Không ở lại ăn cơm đầu, ít ra ông cụ còn có tôi bên cạnh, những năm nay chúng tôi đều sống như vậy rồi, mơ không cần lo lắng đầu.

Không hiểu sao, nghe thấy câu nói này của chú Vu, Hàn Mộc Tử cảm giác rất lạnh lẽo

Một ông cụ tuổi đã cao, sống một mình ở nước ngoài, bên cạnh không hề có con cái, thật đáng thương

Hàn Mộc Tử có chút khó chịu trong lòng, nhưng cũng chẳng nói gì thêm.

Sau khi tiến Vu Ba, Hàn Mặc Tử trở lại phòng, mở quyền ghi chép của mình ra sau đó lên bách khoa toàn thư tra cứu thông tin về doanh nghiệp nhà họ Uất Trì.

Hiểu biết của cô về gia tộc này cũng không tính là nhiều, nhưng mà lần này thì lại nảy sinh ra cách hiểu biết về nó.

Có lẽ, nếu như có thể, sau khi cô và Dạ Mạc Thầm về nước, có thể đón ông cụ về cùng.

Dù sao, cũng từng này tuổi rồi, khó khăn lắm mới có được nhiều người thân như thế, sau đó lại muốn lần nữa quay về tình trạng một mình.

Cảm giác có được rồi lại mất đi này, quá khó chịu

rồi.

Hàn Mộc Tử tra tư liệu rất lâu, đến khi Đậu Nhỏ tắm xong rồi, cô vẫn hết sức chăm chú vào máy tính.

Cơ thể Đậu Nhỏ vẫn còn mang theo hơi ẩm vừa mới tắm xong, bàn tay nhỏ ôm lấy cổ cô: “Mami, má đang xem gì vậy?”

Nghe thấy âm thanh trẻ con của cậu nhóc, Hàn Mộc Tử bắt lấy đôi tay đang cô lấy cổ mình, nhẹ giọng: “Má đang tra chút tư liệu, con tam xong rồi?”

Đậu Nhỏ ngoan ngoãn gật đầu

Sau đó cậu bé nhìn thông tin trên quyền ghi chép của Hàn Mộc Tử, ô một tiếng: "Đây không phải là là ông cổ ngoại sao?

“Đúng rồi.” Hàn Mộc Tử đang tìm tư liệu về nhà họ Uất Trì, trên bách khoa toàn thư có rất nhiều tư liệu liên qua tới nhà doanh nghiệp này, còn có một số video phỏng vấn lúc trước, cho nên cô mới xem qua một lượt, phát hiện ông cụ này lúc phỏng vấn đều vô cùng điểm tĩnh tự nhiên, khi bị hỏi cũng đều là trả lời.

Chẳng qua là, có những video lúc nào cũng có một phân đoạn, có những phỏng vấn thiếu năng lực, vậy mà lại hỏi tới Uất Trì Kim có được thành công như ngày hôm nay, có phải đều dựa vào người nhà âm thầm nỗ lực. Kỳ thật muốn giở trò khôn vặt, tuy rằng mọi người không biết gia đình Uất Trì Kim cụ thể đã xảy ra chuyện gì, tại sao con cái đều rời đi, nhưng chuyện này quả thật là mọi người đều biết, một người đi phỏng vấn như anh lẽ nào không nằm được thông tin về phương diện này?

Nhưng lại không tiện hỏi thẳng, cho nên mới giở trò khôn vặt, dùng phương diện khác để hỏi.

Mà ông cụ này trong lúc phỏng vấn nhắc tới gia đình mình, phong độ như ông hoàng trước kia lập tức trở nên thất vọng vô can, khí tức cả người có thể nói là dùng mắt thường cũng có thể nhìn ra rất nhanh trở nên u ám.

Ông ta nhìn phóng viên hỏi câu đó, lạnh giọng: “Công việc phỏng vấn cô đang làm không thích hợp lắm nhỉ? Vấn đề này mà cũng hỏi?

Lúc đó đang livestream, phóng viên cho rằng nhà doanh nghiệp lớn như vậy khổng nên trở mặt mới đúng, không ngờ ông ta vậy mà một chút cũng không nể nang, trong chốc lát liên hoảng, có chút đổi phó không lại. Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyện8*8.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện88.v*ip để ủng hộ bên mình nhé!

May mà phóng viên có kinh nghiệm già dặn ngồi bên cạnh đã sớm lên tiếng hoà dịu, chuyện này cũng vậy mà bỏ qua, chẳng qua đoạn phỏng vấn cuối cùng này cũng chẳng vui vẻ gì mà kết thúc.

Bình luận dưới video rất nhiều.

"Não phóng viên này chứa đậu hũ hả? Hỏi cũng không hỏi đến nơi đến chốn, tự nhiên hỏi người ta loại câu hỏi này, đừng nói phóng viên, đến mấy người thường dân như chúng tôi cũng biết chuyện con cái doanh nghiệp này.

“Tôi vừa nhìn là biết, cố ý hỏi như vậy, muốn giở trò khôn vặt, nhưng mà mặt cô ta cũng dày quá rồi đó, Uất Trì Kim là ai? Sao có thể giữ mặt mũi cho cô ta?"

“Mấy người phía trên có ác ý à? Hỏi một tí thì làm sao? Hơn nữa tôi cảm thấy hỏi như vậy rất khéo léo được không? Không lẽ phải trực tiếp hỏi người trong nhà sao lại không ở chung với ông?

“Trả lời người lầu trên, có ác ý mới là cậu đi? Chuyện gia đình nhà người ta sao lại phải nói cậu nghe? Phải chăng câu cảm thấy câu hỏi như vậy rất vẻ vang đúng không? Uyển chuyển một chút thì làm sao? Kim dù đâm ngang hay dọc thì cũng đau như nhau thôi!"

Hàn Mặc Tử bất lực lạc đầu.

Dân mạng đúng là rảnh rồi, đến loại video này mà cũng cãi nhau được.

Bất quá... Hàn Mộc Tử thở dài một cái, bỗng nhiên nghe thấy Đậu Nhỏ nói: “Mami, phóng viên đó hư quá đi, rõ ràng biết rõ đó là vết thương của ông cố ngoại, còn cố ý nhắc. Hàn Mộc Tử bế Đậu Nhỏ lên đùi mình, vừa vươn tay tắt video phối hợp nói: “Mami cũng cảm thấy cô ấy có chút quá đáng, không nên rắc muối lên vết thương của người khác, bất công quá... cô ấy có thể cũng vì điểm hot và thành công của bản thân, cũng có thể thông cảm.

Đậu Nhỏ hừ một tiếng: “Bắt nạt ông cổ ngoại, Đậu Nhỏ mới không thèm thông cảm cho cô ta!” Hàn Mộc Tử cười nhẹ, bàn tay ấm áp đặt trên trán Đậu nhỏ nhẹ nhàng xoa: “Cho nên Đậu Nhỏ sau này cho dù làm nghề gì, chúng ta cũng phải có tâm, cho dù là vì thành tích, cũng không được giống cô ấy, thành công là nhờ vào nỗi đau của người khác.

Đậu Nhỏ gật đầu lia lịa.

“Con nhớ rồi mamil

“Ngoan.

Sau đó 2 mẹ con cùng nhau tìm thêm video, Đậu nhỏ chòm lên quyền ghi chép hăng hải mà coi Được một lúc mới quay đầu nhìn Hàn Mặc Tử

“Mami, sao bữa nay ông cổ ngoại lại đưa con về

vậy?" Truyện88.vip trang we*b cập nhật nhanh nhất

Nhắc đến chuyện này, Hàn Mộc Tử càng nhớ tới lời Vu Ba lúc nãy nói với mình.

Cô do dự có nên nói sự thật cho Đậu Nhỏ không, nghĩ ngợi rồi uyển chuyển hỏi: “Đậu Nhỏ, có muốn cùng về nước với mami và baba không?

Đậu Nhỏ chớp chớp mắt, đôi mắt trong veo của cậu bé sáng lên, giống như con suối không có một chút tạp chất nào.

“Muốn!”

Cậu bé thật thà gật đầu, nhưng nghĩ tới điều gì đó, lại nghiêng đầu nhè nhẹ: “Nhưng mà Đậu Nhỏ rất thương ông cố ngoại, muốn ở lại với ông cố ngoại hơn.

Quả nhiên như vậy.

Hàn Mộc Tử biết con trai mình rất thông minh hiểu chuyện, chẳng qua quá hiểu chuyện, lúc nào cũng vì người khác, làm khó bản thân.

Giống như những gì Đậu Nhỏ nói lúc nãy, cậu bé muốn về nước với ba và mẹ, nhưng lại vì thương ông cổ ngoại, cho nên chỉ có thể từ bỏ suy nghĩ đó, càng muốn ở lại với ông cổ ngoại hơn.

Lời nói như vậy, giống như sau đó cậu bé tự tước đi sở thích và suy nghĩ của mình.

Hàn Mặc Tử sao lại nỡ để con trai mình tuổi còn

nhỏ đã phải vậy?

Nhớ đọc t*ruyện trên Truyện88.vip để ủng hộ team nha!!!

Bình luận

Truyện đang đọc