"Được rồi, tôi thấy cậu ngơ ngơ ngáo ngáo như
vậy, vì vậy mới giúp cậu thôi người anh em!" Geogre nói ra suy nghĩ của mình: "Tôi theo đuổi con gái rất là giỏi đấy, nếu chúng ta đã là anh em rồi, có cần tôi dạy cho cậu vài chiều không?"
Geogre vô liêm sỉ mà dựa sát vào, ôm lấy bờ vai của cậu ta, bày ra bộ dạng như tình cảm của hai người rất tốt.
Tiêu Túc thực sự không quen gần sát một người đàn ông như thế này, nhưng Geogre thực sự là vô cùng nhiệt tình, cậu ta chỉ có thể đẩy ra rồi đúng lên: Không cần
"Sao lại không cần chứ? Chang lẽ cậu đã theo đuổi được con gái nhà người ta rồi sao? Nói thật nhé người anh em, mặc dù nhìn tôi rất lợi choi, nhưng trên thực tế tôi là một người vô cùng chững chạc đây. cách ma toi dạy cho cậu chạc chắn sẽ có tác dụng "
Tiêu Túc trực tiếp bước đi ra ngoài ban công, Geogre thấy tế, cũng đuổi theo.
Đợi đến lúc ăn cơm trưa, Tiêu Túc đã bị Geogre
cuốn lấy nói không ngừng, vẻ mặt vô cùng bơ phờ. Dạ Mạc Thâm vừa tan làm quay về, số người ăn cơm liền biến thành năm.
Sau khi anh vào nhà liền thấy Geogre liền dừng một lát, sau đó cởi áo khoác ra, thản nhiên mà liếc mắt nhìn Geogre một cái.
"Sao cậu lại ở đây?"
Lời này lập tức đâm thẳng vào lòng Geogre: "Tôi không thể đến sao?"
Dạ Mạc Thâm không nói tiếp, khẽ mím môi một cải, sao đó móc áo khoác lên giá treo đồ bên cạnh, Geogre đi đến bắt đầu lên án anh: Tôi đang nói anh đấy, nếu như chị dâu không nói với tôi là các người sắp về nước thì có phải là anh định không nói cho tôi luôn không? Sau đó đợi đến khi tôi phát hiện thì mọi người đã về nước rồi đúng không? Uất Trì, chúng ta có còn là anh em tốt nữa không cậy?"
Dạ Mạc Thân. "... Cậu có biết bây giờ cậu giống dài thế này giống cái gì không?" Geogre đen mặt: "Anh muốn nói là tối giống dài
giống mấy bà mụ chứ gì?"
Dạ Mạc Thầm thỏa mãn mà gật đầu: "Xem ra cậu vẫn tự biết bản thân mình đấy."
Geogre suýt nữa thì nổ tung! Vừa đúng lúc đó Hàn Mộc Tử vừa nghỉ ngơi xong đi ra, nhìn thấy Hàn Mộc Tử, Geogre lập tức đi qua tìm cô để làm chủ cho mình: "Chị dâu, chị đến đúng lúc lắm, mau đòi lại công bằng cho em đi. Tên nhóc Uất Trì này lại nói em giống dài giống mấy bà mụ này, có người nào lại đi bôi bác anh em tốt của mình thể không cơ chứ?"
Nghe lời này, Hàn Mộc Tử kì lạ mà nhìn anh ta một cái, sau đó mím môi, nhỏ giọng mà nói một câu: "Nhưng mà tôi thấy đúng như thế thật"
Geogre: "... Chị dâu, sao chị lại thừa cơ hãm hại thế cơ chứ, phải biết rằng em nỗ lực tác thành cho hai người, bây giờ hai người đến với nhau rồi, không thể đối xử với em như thế được
Hàn Mộc Tử chớp mất, suy nghĩ cẩn thận lại, thực sự thì Geogre đã giúp bọn họ rất nhiều, nếu như không có anh ta, hình như bản thân cũng sẽ không có thể gặp được Dạ Mạc Thâm thuận lợi như vậy.
Lại càng không có chuyện xảy ra sau này.
Nghĩ đến đây, Hàn Mộc Ttuwr lại nhìn sang Dạ mạc Thâm "Tha cho cậu ấy đi, đừng có nói móc cậu ấy nữa, cậu ấy bị gia đình ép đi xem mất đã thảm lam rồi
Da Mạc Thám gật đầu "Được, nghe theo bà Dạ
Geogre: Cảm giác như mình đang bị ăn cơm chó
thế nhỉ?
Vừa đúng lúc này cánh cửa phòng bếp mở ra,
Tiểu Nhan bưng một nồi canh đi ra: "Ăn cơm thôi." Tiêu Túc nhanh tay nhanh mắt đi đến: "Để tôi." Sau đó bưng lấy nồi canh trong tay cô ấy, Tiểu
Nhan liền xoay người quay trở lại bưng cái khác.
Mọi người cũng đều vội vàng giúp đỡ, rất nhanh đồ ăn được Tiểu Nhan làm đã được bưng lên, trên bàn đã bị đồ ăn chất kín rồi, Geogre ngửi được mùi thơm của đồ ăn liền cảm thấy bản thân sắp lên thiên đường rồi.
Sau khi thử vài miếng, Geogre nhịn không được mà cảm thán.
"Uầy, chị dâu, tay nghề này còn tốt hơn chị nữa
day!"
Hàn Mộc Tử nhìn anh ta một cái, nói: "Về phương diện nấu ăn thì Tiểu Nhan rất giỏi đấy, tôi ấy, chẳng qua là lâu lâu rảnh thì làm thôi, không thể so sánh với cô ấy được."
"Oa oa." Geogre nhìn Tiểu Nhân một cái: "Thế chẳng phải là ai mà cưới được Tiểu Nhạn về sẽ rất hạnh phúc sao?" Nói xong, liên cố ý mà liếc qua Tiêu Túc một cái.
Tiêu Túc
Cậu ta im lặng không lên tiếng mà cúi đầu ăn cơm, nhưng vành tai đã lén lút đỏ ửng lên, bóc trần tâm tư của cậu ta.
Geogre nhìn thấy bộ dạng của cậu ta, trong lòng
cạn lời mà than thở, chẳng qua chỉ là nói đùa người
anh em này một cái thôi mà đã xấu hổ rồi? Như thế này thì làm sao mà theo đuổi được ocn gái nhà người ta chứ? Mà Tiểu Nhan lại lờ mờ nghe hiểu được ý cảu Geogre, đột nhiên đứng bật dậy, giọng nói và ngữ
điện có chút lạnh lùng: "Tôi đi xem lửa đã tắt chưa
Sau đó xoay người đi thẳng xuống bếp.
Mọi người:
Geogre nuốt một miếng cơm xuống, nhìn Hàn Mộc Tử trước mắt một cái. "Chị đầu, vừa nãy em vừa nói chẳng lẽ là đặc tội cô ấy rồi sao?"
Hàn Mộc Tử nhìn Geogre một cái, nhún vai tỏ vẻ mình cũng không tổ nữa, sau đó lại muốn gặp miếng sườn ở phía xa, nhưng mà chỗ sườn lại rất xa chỗ cô nếu như cô muốn gặp lấy thì phải đứng dậy.
Nhưng mà lúc này Hàn Mặc Tử hơi lười, do dự một lạt, có đành từ bỏ, rụt lại mà gặp thức ăn ở trước mät.
Không ngờ lúc này Dạ Mạc Thâm lại gặp một miếng sườn thả vào trong bát của cô, Hàn Mộc Tử có chút ngạc nhiên mà ngẩng đầu nhìn Dạ Mạc Thâm, không ngờ tới anh lại chú ý đến.
Hai người bên cạnh bị nhét cơm chó, Geogre ngồi bên cạnh thực sự là kêu khổ thấu trời, không nghĩ đến ăn cơm cũng phải ăn cả cơm chó. Nhưng mà nghĩ lại thì hình như có người còn thảm hơn cả anhta đó chính là Tiêu Túc đang ngồi bên cạnh anh ta.
Những lời lúc nãy anh ta nói là muốn làm mối cho hai người, không ngờ tới lại giẫm phải đuôi của cô ấy.
Lúc này chắc là Tiểu Túc đã phải chịu đả kích không nhỏ.
Geogre lén lút tiến đến gần bên cạnh Tiêu Túc, nhỏ giọng: "Người anh em, tôi thực sự không cố ý làm loạn đầu, tôi thực sự xem cậu là anh em, tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện đó
Nghe những lời này, Tiêu Túc cũng không thèm ngẩng đầu, thản nhiên mà nói một câu: "Tôi biết rồi."
"Vậy thì tốt. Geogre yên tâm rồi, và và ngực mình: "Cậu yên tâm, chỉ cần có tôi ở đây, tôi nhất định sẽ giúp đỡ cậu."
Tiêu Túc: "
Trầm mặc một lát, anh liếc mắt nhìn sang người bên cạnh.
"Không cần, tôi sợ anh càng giúp càng loạn." Giống như chuyện vừa nãy, không phải sao?
Nụ cười trên môi Geogre cứng đờ lại, lại còn nói anh ta càng giúp càng loạn, con mẹ nó chứ, cảm giác như tim bị đâm một dao thật mạnh vậy.
Sau khi Tiểu Nhan trở lại, lần này Geogre cũng không dám nói lung tung nữa, nếu như mà chọc tức người phụ nữ này, chắc Tiêu Túc sẽ oán hận chết anh ta.
Sau khi ăn xong một lúc, Geogre còn không kịp ngồi xuống hưởng thú ăn ít trai cáy, thì ông nội của anh ta liên tục gọi bắt anh phải về
Sau khi Geogre đi, Tiêu Túc thở phào nhẹ nhõm một cái.
Buổi chiều, chú Vu đưa Đậu Nhỏ quay trở về.
Những ngày này, Đậu Nhỏ vẫn ở bên Uất Trì Kim để chơi với ông ngoại, Hàn Mặc Tử nhìn thấy cậu bé, còn không kịp suy nghĩ gì, hai người đã ôm chặt lấy nhau.
Vu Ba nhìn thấy cảnh này, chậm rãi nói: "Ông cụ nói là mấy ngày nữa, trước khi cô và cậu chủ Dạ quay về nước, thì sẽ để Đậu Nhỏ ở bên cô cậu
Hàn Mặc Tử ngày ra một lát, ngắng đầu nhìn thắng vào Vu Ba. Đây là ý của ông ngoại sao?