CÔ VỢ ĐÁNH TRÁO

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ở dưới lầu, Dạ Mạc Thâm chậm rãi gắp thức ăn vào bát của mình, động tác của anh rất tao nhã, hấp dẫn, chỉ cần nhìn qua đã biết là người quý tộc được dạy dỗ đàng hoàng. Lúc ăn khỏe mỗi anh vẫn luôn nở một nụ cười nhàn nhạt mà nghĩ đến chuyện kia.

Người phụ nữ kia bây giờ đang phải uống vitamin, trong lòng anh cảm thấy rất hài lòng.

Cô ấy đã buông lỏng cảnh giác, nếu như không uống thuốc tránh thai mà chỉ uống vitamin nữa thì rất nhanh thôi anh sẽ có một đứa con của mình.

Hừ, có con với chồng cũ thì sao cơ chứ? Anh sẽ làm cho toàn bộ con cái của Hàn Mộc Tử mang họ Dạ, đều là của mình hết.

Vừa tưởng tượng tới tương lai có một bé gái dễ thương cùng một bé trai kháu khỉnh chạy quanh gọi ba ơi, khỏe môi anh lại sâu hơn một chút.

Anh muốn cả cuộc đời còn lại của Hàn Mộc Tử thuộc về riêng mình. Lúc chiều, Dạ Mạc Thâm lại chủ động đề nghị đi cùng cô tới siêu thị, ban đầu Hàn Mộc Tử muốn từ chối, nhưng sau đó nghĩ tới hai ngày đều ngồi ì trên giường, cô cảm thấy vẫn là đi ra ngoài dạo một chút chứ nếu tiếp tục như thế này nữa thì cô thực sự không ra được khỏi giường mất. Tổ hợp trai xinh gái đẹp vô cùng mãn nhãn, huống chi là một đôi như Hàn Mộc Tử với Dạ Mạc Thâm. Hai người cùng nhau đi từ trong khu nhà ra, dọc đường đi thu hút không ít ánh nhìn của mọi người. Lúc đến được siêu thị lại gặp được chú mập hôm trước đụng phải trong thang máy, phía sau chú mập lại có một người phụ nữ dáng vẻ yểu điệu. Chỉ có người phụ nữ xem ra là một người phụ nữ trung niên, mặc dù đã có tuổi nhưng dáng vẻ vẫn yêu kiều thướt tha, đứng bên cạnh người của chú mập nhìn cũng rất xứng đôi. “Em gái với chồng đi dạo siêu thị hả?” Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Chú mập nhìn thấy Hàn Mộc Tử cư xử rất niềm nở, sau khi chào hỏi xong với Hàn Mộc Tử lại nhìn về phía Dạ Mạc Thâm cười cười, nhưng mà Dạ Mạc Thâm chẳng hề để ý tới anh ta.

Vì vậy người phụ nữ đứng bên chú mập kia vươn tay, nhẹ nhàng nhéo anh ta một cái, “Anh đang làm cái gì đấy? Chào hỏi ai đấy hả?”

“Vợ yêu dấu à, đây chính là đôi tình nhân hôm trước anh kể với em là đã đụng phải trong thang máy đấy.

Ánh mặt của cô vợ đầy sự nghi hoặc, liếc qua hai người Hàn Mộc Tử bọn họ.

“Họ chính là đôi tình nhân mà anh nhắc đến hả? Đi chung thang máy với tiểu khu của chúng ta?”

"Không sai không sai, chính là mấy người chung thang máy với khu bọn mình, đây chính là v...v...vợ...t...t...t... tôi.”

Ngay lúc nhắc đến vợ của mình, khuôn mặt của chú mập nhất thời đỏ ửng lên, có chút ngại ngùng, nhìn sang người phụ nữ bên cạnh anh ta, người phụ nữ hung hăng trợn mắt nhìn anh ta: “Nói chuyện cũng nói không rõ ràng nữa, cơm anh ăn đều phí phạm hết rồi hả?”

Mặt của chú mập đỏ ửng lên, căng thẳng mà xoa xoa tay mình, không dám nói tiếp.

Hàn Mộc Tử nhìn thấy cảnh này có chút xấu hổ, vô thức mà nhìn sang người đứng bên cạnh, cách thức mà chú mập với vợ chú ấy đối xử với nhau có lẽ sẽ không bao giờ xuất hiện giữa cô và Dạ Mạc Thâm.

“Em gái à, em đừng để ý anh ấy, con người anh ấy không biết nói chuyện, lúc mà bọn chị mới ở bên nhau, cái miệng ngu ngốc của anh ấy căn bản không lấy lòng được chị, nếu như không phải anh ấy nhìn thật thà, chị còn lâu mới ở bên kiểu người như thế này.”

Vợ chú ấy là một người khá thành thục, tiến lên nắm lấy tay của Hàn Mộc Tử, “Em đi siêu thị muốn mua cái gì vậy? Cùng nhau đi đi, bọn chị cũng vừa tới.” Hai ngày nay Hàn Mộc Tử vẫn luôn ở trong phòng, hoàn toàn không nói chuyện với người khác, nghe thấy có người mời như vậy trong lòng cô ấy có chút hoảng hốt, nhưng mà vẫn không nhịn được mà nhìn sang Dạ Mạc Thầm đang đứng bên cạnh, chẳng lẽ anh đồng ý sao? Dù sao lúc trước xảy ra chuyện bị theo dõi, đều làm cho bọn họ sợ hãi, ai biết được đi vào siêu thị sẽ gặp phải cái gì cơ chứ?

Nói đến chuyện này, Hàn Mộc Tử nghĩ tới chuyện mình quên không hỏi anh rằng ngày hôm đấy rốt cuộc là ai theo dõi cô?

Trong thời gian dài như vậy mà anh vẫn không tra ra được gì sao? Hay là anh đã tra ra rồi, nhưng không nói với cô, xem ra lúc nào đó cô phải hỏi mới được.

Có lẽ lời cầu cứu trong lòng cô bị nghe thấy mất rồi, Dạ Mạc Thâm bỗng dưng mở lòng từ bi mà nói: “Vậy thì cùng nhau đi đi.”

Chú mập có chút mừng vui khôn xiết, vốn dĩ chú ta nghĩ rằng với cái bản mặt lạnh lùng tàn khốc của Dạ Mạc Thâm sẽ ngay lập tức từ chối, ai mà biết được anh lại đồng ý rồi, này là ăn nhầm thuốc gì rồi hả?

Hàn Mộc Tử vô cùng vui sướng nhưng cũng có chút nghi ngờ, cô nhìn chằm chằm Dạ Mạc Thâm, “Anh thực sự đồng ý?” Môi Dạ Mạc Thâm động đậy định nói gì đó thì vợ của chủ mập đã nắm lấy tay của Hàn Mộc Tử, sau đó vừa dắt cô đi bên mình, vừa dạy dỗ mà nói: "Cô bé à, em như thế này không được đâu, tại sao chuyện gì cũng phải hỏi ý kiến cậu ấy vậy, em muốn làm gì thì cứ làm cái đó thôi, nếu như cậu ấy không đồng ý em làm như thế thì bọn em chia tay cho xong đi.” Vừa dứt lời, một ánh mắt lạnh lùng mang theo sát khí liếc qua, vợ của chú mập cảm thấy có một ánh nhìn gắt gao nhìn mình, chị ấy cũng không hề sợ hãi, ngược lại còn cong môi cười nói: “Ây da, em xem cậu này có tính sở hữu khá mạnh đấy, chị vừa nói mấy câu như thế mà đã tức giận rồi, vậy nếu em thực sự muốn chia tay với cậu ấy sẽ tức đến lật trời đấy lên mất.”

Lật trời hay là không lật trời thì Hàn Mộc Tử không biết được, nhưng mà cô biết nếu như bản thân chia tay với Dạ Mạc Thâm, thì người này vẫn sẽ bám dính lấy cô, thậm chỉ còn dùng mấy biện pháp cực đoan để giữ cô lại bên mình.

“Em gái à, chị với tư cách là một người từng trải nói với em thế này, đừng nhường nhịn người đàn ông quá, nếu không thì sau này ấy em sẽ phải chịu ức hiếp đấy, em xem chị bây giờ đây, chị nói một thì anh ấy tuyệt đối không dám nói hai,





Bình luận

Truyện đang đọc