**********
Ánh mắt của Tiêu Túc ôn nhu như nước mà nhìn cô ấy, dưới anh đèn lại càng lộ ra vẻ thâm tình, bên trong đầy tình cảm sâu nặng đối với cô ấy, trước đây Tiểu Nhan không biết, nhưng sau khi cậu ta nói rõ lòng mình, bây giờ Tiểu Nhan đã nhìn rõ được.
Sau khi nhìn rõ đượ Tiểu Nhan sợ đến mức lùi về phía sau hai bước.
Sau đó xoay người. "Anh đi ra ngoài."
Nếu như cô đã không muốn tôi đứng cùng thì tôi sẽ đi ra trước vậy.
Chuyện cô ấy không biết đó là, sau khi cô xoay người đi, ánh mắt của Tiêu Túc liền trở nên ảm đạm, sau khi nói những lời kia với Tiểu Nhan liền rời khỏi phòng bếp.
Rám!
Sau khi cảnh của phòng bếp bị đóng lại, xung quanh lại yên tĩnh như cũ, Tiểu Nhan mới chậm rãi quay người.
Cô ấy nhìn cánh cửa mà ngày người ra, thu lại ánh mắt bắt đặc đi kia lại.
Con người Tiêu Túc cũng không tệ, nhưng mà chuyện tình cảm không thể gắng gương được, giống như cô ấy gắng gương với Hàn Thanh vậy,
Nghĩ đến đây, Tiểu Nhan hít vào một hơi, lúc sau mới thở dài một hơi nặng nhọc, cúi đầu bắt đầu rửa đổi ăn.
Sau khi Hàn Mộc Từ lôi Geogre ra, trong nháy mắt Geogre liền biến thành một đứa bé hiểu kì: "Chị dâu, chị có con với Uất Trì rồi hả, nhìn như thế nào? Có ở trong nhà không? Em có thể gặp được không? Ui chà!" "…." Hàn Mặc Từ thấy người trước mắt kích động y hệt như mình lên chức làm cha vậy, không nhịn được mà nhíu mày: "Cậu kích động cái gì hả?"
Bị cô nói như vậy, Geogre cũng phát hiển bản thân hơi kích động quá rồi, cười hì hì: "Em là đang vui mừng cho bạn mình mà. Hơn nữa, trước đây em chỉ biết chị với Uất Trì đã từng ở bên nhau một khoảng thời gian, không biết là hai người còn có con rồi đấy, bao nhiêu tuổi rồi?" "Năm tuổi." Hàn Mộc Tử nói ra một con số, nghĩ lại lại cảm thấy không đúng, sửa lại: “Qua năm nay là thành sáu tuổi
Vừa nghe xong số tuổi, trong nháy mắt Geogre không nói được gì.
Mất rất lâu, anh ta mới tìm được giọng nói của minh về, khàn khàn mà nói: "Đã, đã lớn như vậy rồi cơ à, ha ha ha nhanh thật đấy, khoan không đúng lawms." Anh ta vỗ vỗ đầu mình, vẻ mặt như đang phát hiện ra châu lục mới vậy: "Trước đây chị nói với em là hai người mới bàn về kết hôn, rồi trong thời gian đó Uất Trì lại xảy ra chuyện, cách bây giờ cũng đã bao lâu đâu, sao lại có một đứa con sáu tuổi được?"
Nói xong, Geogre đã bắt đầu nghĩ ra trong đầu được một kịch bản máu chó rồi, sau đó anh ta bị chính mình dọa sợ, trợn tròn mắt nhìn Hàn Mộc Từ: "Đứa bé kia... không phải là của Uất Trì hà?"
Hàn Mộc Tử: "
Cô bị suy nghĩ kì lạ của anh ta làm cho sợ hãi. Rất muốn hỏi anh ta, làm sao mà anh ta lại nghĩ xiêu vẹo ra được thể. Nhưng mà không đợi cô mở miệng, lại có một âm thành vang lên. "Trước đây cậu chủ và cậu chủ nhà chúng tôi có sống chung với nhau sinh ra cậu chủ nhỏ, anh này, dừng có mà ăn nói hàm hồ, không thể nói lung tung được." Tiêu Túc đang đi đến. Hửm? Cậu ta không phải là đang ở trong phòng bếp giúp đỡ Tiểu Nhan sao?
Nhìn thẳng vào mắt Tiêu Tức, nhất thời Geogre mở to mắt ra, lúc trước anh ta còn nghi ngờ thân phận của
Tiêu Túc, bây giờ sau khi cậu ta mở miệng nói, Geogre liên nhận ra thân phận của cậu ta. "Hóa ra anh là người của Uất Trì."
Uất Trì.
Tiêu Húc biết sau lúc đó Dạ Mạc Thâm đã đổi lại tên gọi là Uất Trì Thâm, vì vậy nghe thấy Geogre nói Uất Trì, liền đoán được đó chính là cậu chủ Dạ.
Cậu ta không nói tiếp, Geogre thu lại ánh mắt, nheo mắt cười nói: "Thật muốn gặp con của Uất Trì, chắc nó phải gọi em là chủ nhỉ? Nó đâu rồi vậy chị dâu?"
Hàn Mộc Tử: "Bây giờ Đậu Nhỏ không ở đây, nó đang ở bên chỗ ông ngoại, nếu như cậu muốn gặp, có thể đến nhà Uất Trì tìm nó."
Geogre vừa nghe, nháy mắt liền lúc túng, xua tay: "Vậy thì quên đi, có cơ hội thì gặp sau, bảo em đến nha Uất Trì, ông cụ Uất Trì lại nói cho em một trận, nói không chứng còn mách với ông cụ nhà em, đến lúc đó mọi hành động của em lại bị ràng buộc, ba ngày sau mấy người phải về nước rồi, đến lúc đó mà em lại bị hạn chế hoạt động thì không thể đi cùng mọi người được!"
Nói về chuyện này, Geogre lại nghĩ đến quảng thời gian khổ cực lầm than, vì vậy lại bắt đầu kể khổ
Trước đây Hàn Mộc Tử đã nghe qua một lần trên Zalo, lại thấy anh ta bắt đầu nói, liền mim cười: "Tôi đi vào phòng chợp mắt chút."
Sau đó liền bỏ Geogre lại mà trở về phòng.
Geogre: "..."
Có độc sao? Sau chị dâu lại đột nhiên ghét bỏ anh ta như vậy? Hu hu hu...
Nhưng mà chị dâu đi rồi, trong phòng khách này còn một người nưa kia mà. Vì vậy Geogre xoay người hướng về Tiêu Túc, không biết làm sao là Geogre lại nhìn như vậy, Tiêu Túc cảm giác thấy sau lưng mình có chút lạnh. "Sao vậy?" Tiêu Túc nhíu mày.
Geogre đi đến kể vai sát cánh với cậu ta: "Người anh em, cậu là người nhà Uất Trì hà? Bây giờ cậu không có việc gì đúng không? Vậy chúng ta tâm sự tỉ di?"
Ăn đường Tiêu Túc giật một cái, nhìn không được mà giật giật khéo miệng Sau đó, Tiêu Túc phải ngồi nghe Geogre kể khổ, cơ bắt trên mặt gần như không thể giữ nguyên dạng được nữa rồi.
Geogre nói chuyện rất dễ nghe, nói là tâm sự, thực ra là anh ta tự kể chuyện của chính mình. Còn Tiêu Túc là một khán giả ngồi nghe, bởi vì không có chỗ nào đi, vì vậy đành ngồi mà nghe anh ta nói hết, toàn bộ quá trình không hề hé răng.
Chờ Geogre nói xong lần nữa, trong lòng liền cảm thấy nhẹ nhõm, phát hiện người đối diện vẫn còn ngồi đó, không hề động đậy, nhất thời Geogre cảm thấy vô cùng cảm động, ngồi xích qua ánh mắt rưng rưng mà ôm lấy Tiêu Túc. "Người anh em, cậu thật là nghĩa khí mà, tôi nói nhiều như vậy mà cậu lại không rời đi, cậu tên là gì vậy? Sau này chúng ta chính là anh em tốt
Nói xong, Geogre còn vỗ tay lên ngực, ra hiệu cho Tiêu Túc cũng làm thế.
Tiêu Túc liếc nhìn anh ta một cái, khóe miệng khẽ giật, sau đó nói: "Tiêu Túc." "Tiêu Túc? Tên rất hay! Tôi tên là Geogre, sau này chúng ta chính là anh em rồi."
Tiêu Túc: "" "Cầu với cô gái hỏi này là người yêu hà? Không đúng, các người chắc hẳn không phải là người yêu, là câu luôn bảo vệ cô ấy, vì vậy là cậu thích người ta hả?"
Tiêu Túc mím môi, có chút không vui mà nói: "Anh còn có sở thích hóng chuyện đời tư của người khác hà?" "Ây da, tuyệt đối đừng nói thế này không phía là hồng, mà là quan tâm!" Geogre nghiêm túc mà chính sửa.
Trong nháy mắt Tiêu Túc bị anh ta làm cho á khẩu. "Nếu chúng ta đã là anh em rồi, vậy thì tôi quan tâm cậu một chút, đó là chuyện nên làm, đúng không nào?"
Tiêu Túc xoay đầu, đầy anh ta ra: "Anh muốn làm gi?" "Sao nào? Cậu sợ tôi cướp người phụ nữ của cậu hà? Tôi nói cho cậu biết, từ trước đến giờ Geogre tôi chưa từng đụng vào người phụ nữ của bạn bè, chứ đừng nói là anh em! Hơn nữa chuyện giữa tôi và phụ nữ đều là tôi tình cô nguyện thôi!"
Tiêu Túc: "..."
Nghe giọng điệu của người này, sao lại cảm thấy... người này có vẻ rất lăng nhăng, nhưng mà sao anh ta lại nói tự hào như vậy? Sao cậu chủ Dạ lại quen biết với anh ta được? Hơn nữa thấy chỉ dầu cũng đối với anh ta không tế.