CÔ VỢ ĐÁNH TRÁO

Hàn Thanh nhìn vào Giang Tiểu Bạch một cách chăm chú, định tìm kiếm sự không cam lòng và những cảm xúc khác trên gương mặt và trong đôi mắt của cô.

Thế nhưng không hề có, cô thật sự trông rất thoải mái, khi nói những lời này cũng rất chân thành, căn bản không hề có bất cứ cảm xúc nào trong đó.

Thì ra anh ấy vẫn còn lo lắng cho sự an toàn của Tiểu Nhan, thế nhưng nhìn thấy dáng vẻ bây giờ của Giang Tiểu Bạch, cũng cảm thấy yên lòng rồi.

Sau khi đi vào nhà, Hàn Thanh liên dành một căn phòng trống cho hai người con gái.

Giang Tiểu Bạch đặt thiệp mời và kẹo cưới lên trên bàn, nhìn ở xung quanh, sau đó liền nháy mắt với Tiểu Nhan: “Chồng cô rất lo lắng cho cô đấy”

Vốn dĩ Tiểu Nhan vẫn còn hơi nhút nhát trong cuộc trò chuyện cười đùa của những đứa con gái, khi nhìn thấy cô tự nhiên và thoải mái đến như vậy, cô ấy cũng dần dần thả lỏng hơn.

“Thật ngại quá, anh ấy không hề có ý xấu đâu, nhưng mà trong lễ cưới lần trước cô cũng đã nhìn thấy rồi, sau khi xảy ra vụ việc kia, bây giờ anh ấy đều nghi ngờ đủ thứ, cho dù gặp phải chuyện gì hay gặp người nào cũng như vậy, không phải đang chống đối với cô ˆ^vv1M đâu.

“Tôi biết mà” Giang Tiểu Bạch tỏ vẻ không có việc gì mà xua xua tay: “Tôi không sao, dù sao thì tôi cũng không thích anh ấy, anh ấy đang nghĩ gì về tôi căn bản không phải là chuyện gì lớn đối với tôi. Nhưng mà vụ việc trong lễ cưới lần trước, chồng cô cũng làm khá dữ dằn đấy.”

“Cô, biết à?”

“Dĩ nhiên, lúc trước khi cô xảy ra chuyện, sau đó còn có chuyện tập đoàn họ Hạ sụp đổ, tôi có xem một chút ở trên mạng” Nói đến đây, Giang Tiểu Bạch liền giơ ngón cái lên với Tiểu Nhan: “Anh ấy đối xử với cô thật tốt, người chồng tốt”

Tiểu Nhan ngượng ngùng mà cười, sau đó nói với cô: “Tiêu Túc cũng đối xử tốt với cô chứ?”

“Ừm” Giang Tiểu Bạch gật đầu, nói một cách rất tự nhiên: “Đó là lẽ đương nhiên rồi, tôi bảo anh ấy đi vê hướng Đông, anh ấy chắc chắn không dám đi về hướng Tây, tôi rất thích dáng vẻ như vậy~”

“Chúc mừng hai người, tôi thật sự cảm thấy vui mừng thay cho hai người”

“Tôi nghĩ rằng chuyện lần trước đã dọa cô không nhẹ nhỉ? Nếu như lần này mời cô đến tham dự lễ cưới, tôi nghĩ rằng chắc là chồng cô sẽ không đồng ý đâu, nhưng mà thủ tục này tôi vẫn phải đi làm, tôi đã đến tặng thiệp mời vào kẹo cưới rồi, tôi cũng đã nhận lời chúc phúc của cô rồi, vì vậy nếu như cô không đến, tôi cũng sẽ không nổi giận đâu”

Tiểu Nhan nhìn vào người con gái đang chuyện trò vô cùng vui vẻ ở trước mặt, nhìn như thế nào cũng đều cảm thấy hâm mộ, đồng thời cũng cảm thấy ghen tị, bởi vì vụ việc của Tiêu Túc, cô ấy vẫn luôn cảm thấy bản thân mình đã nợ Tiêu Túc. Dù sao thì lúc trước anh ấy thật sự đối xử rất tốt với mình, cũng đi cùng với mình trong khoảng thời gian ở nước ngoài.

Cuối cùng nếu như bản thân mình đã có được hạnh phúc, mà Tiêu Túc lại không có, cô cũng sẽ cảm thấy lo lắng.

Bây giờ nhìn thấy Tiêu Túc có thể tìm được một người con gái thấu đáo đến như vậy, Tiểu Nhan thật sự cảm thấy rất vui ở trong lòng, cứ mãi nói những câu chúc phúc với Giang Tiểu Bạch.

Thế nhưng Giang Tiểu Bạch thật sự cũng rất dễ nói chuyện, rất nhanh đã chuyển đề tài này sang một nơi khác rồi.

Thậm chí lúc cuối còn nói: “Ai da, nếu như thật sự cô vẫn còn cảm thấy ngại, sau này chúng ta kết làm thông gia là được rồi.”



Tiểu Nhan cũng cảm thấy rất được: “Được thôi”

Vào cuối buổi trò chuyện, hai người đã trở thành bạn thân, hơn nữa Tiểu Nhan cũng bày tỏ rằng, chính cô ấy chắc chắn sẽ đi đến lễ cưới.

Kết quả Giang Tiểu Bạch lại cảm thấy chán nản mà nói: “Cô vẫn đừng nên đến đi, nếu như cô đến rồi, lỡ như Tiêu Túc hủy hôn thì nên làm sao đây?”

Cô nói xong còn chưa đợi Tiểu Nhan phản ứng trở lại, bản thân đã lớn tiếng cười lên trước rồi.

Rõ ràng vụ việc này vốn dĩ không phải là chuyện đùa giỡn, nhưng mà cô lại có thể tùy tiện cười đến như vậy, lúc này cuối cùng Tiểu Nhan cũng đã có thể xác định rằng cô thật sự không hề ngại việc Tiêu Túc từng thích mình.

Cùng lúc khi cảm thấy cô không lo không nghĩ như vậy, cũng cảm thấy hơi đau lòng cho cô, thậm chí cảm thấy bản thân nên học hỏi Giang Tiểu Bạch nhiều hơn.

Trong cuộc sống, có rất nhiều chuyện không thể xảy ra như ý muốn của bản thân được, nhiều lúc không bằng nhìn thoáng hơn một chút, đừng nên luôn để ý đến những chuyện vụn vặt, vậy thì thật sự tự tìm đau khổ đến cho bản thân mình.

Cả hai người kết thúc cuộc trò chuyện, đã hoàn toàn trở thành hai người bạn tốt rồi, Giang Tiểu Bạch nhìn thấy sắp hết thời gian cũng rời đi, trước khi rời khỏi Tiểu Nhan còn cảm thấy hơi lưu luyến mà kéo lấy cánh tay của cô.

“Sau này có thể hẹn cô ra ngoài không?”

“Dĩ nhiên là được rồi, cô muốn đi dạo không? Tôi có một người bạn thân, cậu ấy vẫn còn độc thân đấy, lần sau có thể giới thiệu cho cô quen biết”

Tiểu Nhan có rất ít bạn bè, ngoại trừ có thể nói chuyện với Hàn Mộc Tử ra thì thật sự không còn người bạn thân nào khác nữa, bây giờ gặp được Giang Tiểu Bạch hoạt bát và tràn đầy sức sống như vậy, vô cùng muốn chơi thân với cô.

“Được chứ, vậy đến lúc đó tôi sẽ gọi điện thoại cho cô.”

“Không thành vấn đề”

Sau khi Giang Tiểu Bạch rời đi, Tiểu Nhan ngồi ở trên ghế sô pha, bên khóe miệng vẫn còn nở một nụ cười.

Khi Hàn Thanh đi qua tìm cô ấy, liền nhìn thấy một cảnh tượng này, cô vợ nhỏ của anh ấy vui vẻ đến như vậy, những đường nét trên gương mặt của Hàn Thanh cũng trở nên dịu dàng hẳn đi.

Anh ấy ngồi xuống bên cạnh cô.

“Rất vui sao?”

“Ừm” Tiểu Nhan nắm lấy cánh tay của anh, giọng nói và giọng điệu cũng trở nên mềm mại hơn một chút: “Anh không biết đâu, tính tình của cô ấy thật sự rất tốt, từ trước đến giờ em chưa từng gặp được một người con gái như vậy, Tiêu Túc có thể tìm được một người bạn gái như vậy, thật sự là phúc của anh ấy”



Hàn Thanh nhớ lại những lời nói của Giang Tiểu Bạch, hiếm khi cảm thấy đồng ý mà gật đầu.

“Ừm, trông có vẻ khá thoải mái”

“Đúng không? Em đã thêm Facebook với cô ấy rồi, đến lúc đó em ra ngoài chơi với cô ấy có được không?”

“Đi ra ngoài?”

“Ừm, hơn nữa em cũng đồng ý với cô ấy rồi, muốn dẫn anh cùng nhau đi tham dự lễ cưới của cô ấy, có được không?”

“Nhưng mà lần trước em……

Hàn Thanh hơi do dự, dù sao thì tình trạng bây giờ của Tiểu Nhan không giống như với lúc trước, bây giờ cô đang mang thai, hơn nữa cũng đã được vài tháng rồi, bụng của cô cũng đã hiện lên rõ ràng rồi.

“Ơ? Vụ việc của lần trước đến bây giờ đã trôi qua rất lâu rồi, em cũng đã đồng ý với cô ấy rồi, em không muốn nuốt lời đâu”

“Vậy được, anh đi cùng với em”

Sau khi hai người Giang Tiểu Bạch và Tiểu Nhan thêm Facebook lẫn nhau, kết quả lại không hề có thời gian để đi ra ngoài dạo chơi, bởi vì gần đây Giang Tiểu Bạch thật sự quá bận rồi, cô phải bận thử đồ cưới, còn phải tìm thợ trang điểm, đi phát thiệp mời với những người bạn tốt khác.

Bởi vì Giang Tiểu Bạch biết rằng, thật ra mối quan hệ với rất nhiều bạn học thời đại học, hay là những bạn cấp ba đều trở nên nhạt nhòa rồi, nếu như nói riêng cho những người khác biết rằng mình sắp kết hôn, vẫn luôn cảm thấy giống như đang vươn tay đòi lì xì vậy.

Vì vậy Giang Tiểu Bạch cũng không hề nhắn riêng cho từng người, chỉ chia sẻ tin tức bản thân sắp kết hôn trong nhóm bạn bè một chút, không ngờ rằng một nhóm đang yên lặng lại bỗng nhiên trở nên sôi động hẳn lên, gửi những lời chúc phúc cho cô.

Giang Tiểu Bạch nhìn thấy những lời chúc này, bên khóe miệng không khỏi cong lên, tiếp tục đánh chữ.

“Cảm ơn những lời chúc của các bạn học cũ, nếu như có thời gian xin mời đến tham dự lễ cưới, uống một ly rượu mừng”

Nói xong, Giang Tiểu Bạch liền buông điện thoại xuống, sau đó đi đến phòng tắm và tắm rửa.

Khi đi vào phòng tắm, Giang Tiểu Bạch liền nhìn thấy những đồ dùng vệ sinh ở bên trong, gân đây cô đã đặt mua rất nhiều đồ đôi ở trên mạng, toàn bộ đều được đặt ở trong phòng mới.

Nơi này vẫn được bày biện như cũ, Tiêu Túc và Giang Tiểu Bạch cũng có tính cách giống nhau, phòng tắm được dọn dẹp một cách gọn gàng sạch sẽ, hơn nữa Tiêu Túc còn mắc chứng cưỡng chế, những đồ vật được dùng qua đều được bày biện mặt cách ngay ngắn và đều đặn với nhau, giống hệt như một gian hàng trong cửa hàng bách hóa vậy.

Giang Tiểu Bạch làm theo điều này được, hơn nữa mỗi lần cô đều phàn nàn về Tiêu Túc, bởi vì anh cứ bày như vậy, mỗi khi vào lúc cô rửa mặt đều cảm thấy không tiện tay, phải tìm đến nửa ngày mới có thể tìm thấy được sữa rửa mặt của cô.

Kết quả Tiêu Túc lại nói một câu gì mà: “Ai bảo em tham làm đẹp đến như vậy? Nếu như em mua ít lại một chút, thì đâu đến mức tìm đến nửa ngày trời chứ?”

Bình luận

Truyện đang đọc