“Hừ”
Giang Tiểu Bạch hừ lạnh một tiếng sau đó nâng hai tay lên khoanh tròn trước ngực, tạo thành dáng vẻ giống như là của một nữ vương: “Như vậy thì còn tạm chấp nhận được, vậy thì tôi cũng tha thứ cho anh.”
Khóe môi của Tiêu Túc khẽ giật một cái trong im lặng, vậy thì tôi phải cảm ơn cô rồi.
“Thật ra thì chuyện là như thế này, không phải là lần trước anh cũng đúng lúc đi đến tham dự buổi tiệc mừng thọ của bà nội tôi hay sao? Sau đó bây giờ bác của tôi biết được quan hệ của hai chúng ta, cho nên bác ấy muốn hợp tác cùng với anh” Nói tới chỗ này, Giang Tiểu Bạch chợt giơ tay lên làm dấu hiệu giải thích: “Anh đừng có hiểu lầm đấy, không phải là tôi có ý bảo anh nhất định phải hợp tác với bác ấy, bác ấy chỉ muốn có một cơ hội để gặp mặt anh cho nên mới nhờ vả tôi làm người trung gian giới thiệu mà thôi, còn về việc anh có muốn hợp tác hay là không thì hoàn toàn vẫn dựa theo ý kiến và mong muốn của chính anh, tôi cũng không hề ép buộc anh!”
“Cho nên, ý của cô là muốn tôi đồng ý đi gặp mặt bác của cô một lần?”
Giang Tiểu Bạch gật đầu một cái: “Đúng là như vậy, chỉ cần như vậy thôi thì nhiệm vụ của tôi cũng sẽ lập tức hoàn thành”
Trong phòng khách im lặng một hồi, sau đó Tiêu Túc lại mở miệng một lần nữa: “Có thể, khi nào gặp?”
“Anh đồng ý?” Giang Tiểu Bạch có chút ngạc nhiên đến mừng rỡ, vốn dĩ là cô vẫn còn đang cho rằng Tiêu Túc sẽ từ chối, dẫu sao thì Tập đoàn nhà họ Dạ là một Công ty lớn, mà Công ty của bác cô mặc dù đúng thật là cũng rất hưng thịnh, nhưng mà để so ra thì hoàn toàn không thể nào sánh ngang được với Tập đoàn nhà họ Dạ, nếu như Tập đoàn nhà họ Dạ bằng lòng hợp tác với Công ty của bác cô, vậy thì cũng tương đương với việc Công ty của bác cô nhặt được món hời.
Cho nên về căn bản thì Giang Tiểu Bạch không hề ôm bất cứ một tia hy vọng nào.
“Ừ” Tiêu Túc đáp một tiếng rồi đưa ánh mắt nhìn về nơi khác, cất giọng thản nhiên: “Bây giờ hài lòng chưa?”
“Hài lòng rồi hài lòng rồi!”
Giang Tiểu Bạch đạt được mục đích cho nên cười híp mắt rồi nói cảm ơn với Tiêu Túc, Tiêu Túc thì lại nghẹn lời nhìn cô.
Tại sao cái cô gái nhỏ này lại không tim không phổi đến như vậy chứ? Rõ ràng là mới một giây trước cô còn ở ngay tại chỗ này đỏ ửng vành mắt lên mà mắng cậu ta, bây giờ lại có thể bày ra một khuôn mặt tươi cười rạng rỡ thế này?
Cho nên, sự thật là Giang Tiểu Bạch có nổi giận, hay chỉ là cô đang diễn trò?
Tiêu Túc có chút mê muội.
“Anh yên tâm đi, lần sau nếu như ba mẹ anh lại tới tìm anh thì tôi nhất định sẽ chiêu đãi hai Ị”
người họ thật tốt Thật ra thì Tiêu Túc muốn nói không cần, không cần phải giao thiệp quá sâu tránh cho sau này không thể gỡ rối được, nhìn dáng vẻ của mẹ cậu ta thì dường như là bà cũng rất thích Tiểu Bạch, nếu như mà Tiểu Bạch lại còn đối đãi thật tốt với hai người họ, vậy thì tiếp sau đó mẹ của cậu ta sẽ không ép hai người kết hôn hay sao?
Chỉ có điều là, khi nhìn thấy dáng vẻ vui mừng của Giang Tiểu Bạch, Tiêu Túc lại giống như là bị ma đưa lối quỷ dân đường mà im lặng không nói gì.
Bỏ đi, trước hết cứ đi một bước lại tính một bước vậy.
Sau đó mọi chuyện vẫn thật sự là đã bị Giang Tiểu Bạch nói trúng! Trước kia Lương Nha Hòa không thích tới chỗ của Tiêu Túc, coi như có nhớ con trai đi chăng nữa thì cũng chỉ nhiều nhất là cách một khoảng thời gian lại sang đây thăm cậu ta một lần.
Nhưng mà từ sau khi phát hiện ra Tiêu Túc có bạn gái, số lần mà Lương Nha Hòa đến Tiêu Túc càng lúc càng nhiều lên, tân suất tự nhiên cũng càng lúc càng trở nên thường xuyên, sau cùng biến thành ngày ngày đến cửa tìm Giang Tiểu Bạch, ban đầu Tiêu Minh Chí vẫn còn đi cùng với vợ đến nhà của con trai, nhưng mà sau đó nói chung là hai người phụ nữ trò chuyện qua lại với nhau, một mình ông già như ông ở bên cạnh thật cô đơn, cho nên sau đó ông không muốn đi cùng với vợ đến nơi này nữa.
Khi hai ba con nhắc tới chuyện này, trên mặt của Tiêu Minh Chí cũng tràn đầy vẻ không biết phải làm sao.
“Mẹ con lúc nào cũng rất cố chấp, bà ấy đã muốn tới tìm Tiểu Bạch rồi thì ba còn có cách nào khác được nữa? Chẳng lẽ ba còn có thể khiến cho bà ấy không tới đây sao?”
Tiêu Túc nghe xong cũng không biết phải nói gì.
Nhưng mà Tiêu Minh Chí lại nhìn ra được một chút điểm kỳ lạ, ông hạ thấp giọng nói hỏi con trai của chính mình: “Thật ra thì con và Tiểu Bạch không phải quan hệ bạn trai bạn gái có đúng không?”
Nghe được câu hỏi này, Tiêu Túc cô cùng kinh ngạc: “Ba, làm sao mà ba biết được?”
“Tính cách của con giống y như đúc với ba, nếu như con bé thật sự là bạn gái của con thì chẳng lẽ ba không thể nhìn ra được hay sao?”
Tiêu Minh Chí bất đắc dĩ than thở: “Mặc dù ba không biết tình huống cụ thể giữa hai đứa các con là như thế nào, nhưng mà nếu như con đã không thích người ta vậy thì cũng không cần phải làm trì hoãn lẫn nhau, con cũng lớn rồi mà thanh xuân của một cô gái cũng không dài lâu, hơn nữa nếu như để cho con bé đi theo con ở chung cùng một chỗ, qua thời gian dài cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt đối với danh tiếng của con bé, những thứ này con cũng hiểu đúng không?”
Sau khi Tiêu Túc nghe xong những lời này thì có chút yên lặng, đây chính là điểm thiếu sót trong sự suy tính trước đó của cậu ta, lúc đầu Tiêu Túc chỉ nghĩ đến chuyện cậu ta và Giang Tiểu Bạch đều sẽ lấy được cái bản thân muốn lấy, cũng không nghĩ tới chuyện hai người ở chung một chỗ sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với danh tiếng của cô.
Hơn nữa ban đầu Giang Tiểu Bạch cũng chỉ mang người tới mà thôi, sau đó cũng không biết Vì nguyên nhân gì, thời gian càng dài lâu, cô cũng bắt đầu xách gia sản của chính mình tới chỗ của Tiêu Túc, cuối cùng đột nhiên cứ vậy mà ngủ lại ở chỗ của cậu ta.
Hết thảy những thứ xảy ra hoàn toàn đều không nghe theo sự khống chế của Tiêu Túc, mà cảm giác nghẹn lời của cậu ta vào lúc bắt đầu đến cuối cùng vậy mà lại biến thành đón nhận tự nhiên.
Bây giờ nghĩ lại thì đó cũng là một quá trình hết sức thần kỳ.
“Ba, con biết.”
“Phía bên của mẹ con bây giờ thì bà ấy đang rất vui vẻ, một lòng một dạ nhận định Tiểu Bạch chính là con dâu tương lai của bà ấy, thậm chí ngay cả là bảo vật gia truyền trong nhà của chúng ta cũng đã được bà ấy chuẩn bị xong, sẵn sàng trao lại cho Tiểu Bạch rồi”
Tiêu Túc càng giật mình: “Mẹ con thích Giang Tiểu Bạch đến như vậy sao?”
“Đúng” Tiêu Minh Chí gật đầu: “Con thử nói xem con đã độc thân bao nhiêu năm rồi? Ba và mẹ của con thật sự là vô cùng lo lắng, dẫu sao thì đã nhiều năm trôi qua như vậy rồi mà con cũng không làm quen lấy một người bạn gái, bây giờ thật vất vả mới có được bạn gái, dáng dấp xinh đẹp lại thêm các mặt đều ưu tú, mẹ con rất hài lòng đối với tất cả các phương diện của Tiểu Bạch”
Nghe đến chỗ này, Tiêu Túc cũng coi như là đã biết được tại sao ngày hôm nay Tiêu Minh Chí phải chủ động xé rách sự thật rằng cậu ta và Giang Tiểu Bạch không phải là bạn trai bạn gái thật này rồi.
Ông muốn chính bản thân cậu ta phải có hành động.
Dẫu sao thì hai người cũng không phải là bạn trai bạn gái thật sự, nếu như đến cuối cùng thật sự xảy ra cái gì thì sẽ không phải chỉ có một người duy nhất bị tổn thương.
“Ba, con biết nên làm như thế nào, con sẽ tìm thời gian nói rõ ràng cho mẹ biết”
“Ừ, con đừng làm liên lụy đến con gái nhà người ta là được rồi. Thật ra thì ba cũng cảm thấy con bé Tiểu Bạch này không tệ, nếu như con thật lòng để tâm đến con bé, biến con bé thành người nhà họ Tiêu của chúng ta thì thật sự là cũng không tệ”
Biến Giang Tiểu Bạch thành người nhà họ Tiêu?
Cho tới bây giờ Tiêu Túc cũng chưa từng nghĩ tới điều này, nhưng mà ngày hôm nay nghe xong thì trong lòng của cậu ta cũng không có sự kháng cự quá lớn, chẳng lẽ là do trong quá trình chung sống trong khoảng thời gian gần đây cậu ta đã phát hiện ra được rằng thật ra thì Giang Tiểu Bạch cũng không tệ lắm?
Nhưng mà điều này cũng không thể trở thành lý do để cho hai người bắt buộc phải ở chung với nhau.
Tiêu Túc không tiếp lời, Tiêu Minh Chí cũng không tiếp tục gán ghép mong muốn của chính mình lên trên người của con trai nữa.
Mà hai người Lương Nha Hòa và Giang Tiểu Bạch ở bên kia thậm chí còn kết bạn trên Facebook với nhau để cùng nhau nói chuyện phiếm mỗi ngày, Lương Nha Hòa đã hoàn toàn coi Giang Tiểu Bạch thành con dâu tương lai của chính mình cho nên khoảng thời gian này bà cũng hoàn toàn đối đãi với cô giống như là đối đãi với con gái ruột vậy.
Không ngừng nói Tiêu Túc không tốt chỗ này không tốt chỗ kia, nhưng cũng lại âm thầm bày tỏ rằng trên thực tế Tiêu Túc rất đáng tin, gả cho cậu ta là một sự lựa chọn tốt và đúng đắn gì đó.
Thật ra thì Giang Tiểu Bạch đã nghe hiểu hết những điều này, chỉ có điều là cô không thể mở miệng giải thích được, dẫu sao thì cô cũng đồng ý làm bia đỡ đạn cho người ta rồi cho nên cô chỉ có thể không ngừng cười híp mắt, duy trì im lặng.
Sau đó thì chính là chuyện Giang Tiểu Bạch sắp xếp để cho bác của cô gặp mặt Tiêu Túc.
Ngày hai người gặp mặt Giang Tiểu Bạch không đi cho nên cô cũng không biết hai người bọn họ đã nói chuyện như thế nào, tóm lại là mẹ của cô không gọi điện thoại đến để làm phiền cô về chuyện kia nữa, mà Giang Tiểu Bạch cũng rơi vào trong yên tĩnh.
Ngược lại là Lương Nha Hòa một mực lôi kéo “Tuần này em họ của Tiêu Túc kết hôn, đến lúc đó cháu đi cùng với Tiêu Túc đến đó đi?”
“Dạ?”
Đột nhiên nhận được tin tức này Giang Tiểu Bạch có chút bất ngờ không kịp trở tay, đi cùng với Tiêu Túc đến tham gia hôn lễ của em họ cậu †a sao?
Em họ? Đó chính là người em trai bên nhà chú ruột của Tiêu Túc đấy!
Quan hệ họ hàng gần gũi đến như vậy, nếu như cô đi theo Tiêu Túc đến tham dự hôn lễ, thế thì còn không phải là tương đương với chuyện công khai nói cho tất cả mọi người cùng biết hai người bọn họ là bạn trai bạn gái hay sao?
Nhưng mà… Hai người bọn họ cũng không phải là bạn trai bạn gái thật mài Vì vậy Giang Tiểu Bạch không đồng ý ngay lập tức, cô muốn chờ đến buổi tối khi Tiêu Túc trở về nhà thì sẽ hỏi Tiêu Túc về tình huống này.
Sự thực là Giang Tiểu Bạch muốn biết Tiêu Túc nghĩ như thế nào, liệu Tiêu Túc có đồng ý đưa theo cô đi cùng hay là không đây?