CÔ VỢ ĐÁNH TRÁO

Sau khi Geogre vào nhà, liền nhanh chóng đi vào phòng bếp, sau đó đặc biệt vui mừng.

“Oa, hôm nay lại có canh cá để ăn sao?

Thật tốt quá!”

Dạ Mạc Thâm đứng ở cửa còn chưa đi vào: “…

Anh nhìn Geogre với ánh mắt như muốn giết người, trước đây sao anh không cảm thấy thăng nhóc Geogre này thích ăn đòn vậy nhỉ?

Hừ, xem ra cậu ta ngứa da thật rồi Đột nhiên, Dạ Mạc Thâm như nghĩ tới điều gì, lấy điện thoại di động ra.

“Chị dâu?” Geogre thừa dịp Dạ Mạc.

Thâm còn ở bên ngoài lén chạy vào phòng bếp, nhỏ giọng nói chuyện với cô: “Sao Uất Tr lại ở đây?”

Hàn Mộc Tử: “Tan làm liền đi cùng tôi tới đây, anh ấy nói muốn lấy lại quần áo để lại hôm qua.”

Hả?

Nguyên nhân này làm cho Geogre nhịn không được nhướng mày: “Quần áo ngày hôm qua? Chính anh ấy nói muốn tới lấy?”

“Ừ“ Hàn Mộc Tử gật đi “Cô tin à?” Geogre lại gần, nheo mắt lại hỏi một câu.

“Làm sao vậy?” Hàn Mộc Tử khó hiểu nhìn Geogre, hơi nghi hoặc nói: “Hôm qua anh ấy nói bộ vest rất đắt đương nhiên là muốn lấy về rồi”

Đương nhiên, Hàn Mộc Tử không nói cho Geogre biết, đồ lót của mình ở trên bộ vest, loại chuyện này… Chỉ có cô và Dạ Mạc Thâm biết là được.

Geogre vừa nghe liền hiểu lầm, cười ha ha ra tiếng: ‘Rất đắt? Đường đường là người thừa kế tập đoàn nhà Uất Trì lại nói hai chữ rất đắt? Chị dâu, không thể không nói, cô thật sự quá ngây thơ!”

Thấy Hàn Mộc Tử đang nhìn mình, Geogre liền giải thích: “Tôi thấy anh ấy là cố ý kiếm cớ qua đây ăn chùa, đây là lần đầu tiên tôi phát hiện, thì ra Uất Trì là người như vậy.”

Rõ ràng muốn tới đây cùng cô còn kiếm cớ gì chứ.

So với Geogre, tính tình này của Uất Trì thật quá làm mình làm mẩy rồi, cũng may là chị dâu, nếu là người phụ nữ khác… Đoán rằng đã sớm chạy.

Nhưng gương mặt đó của Dạ Mạc Thâm, đừng nói anh làm mình làm mẩy, cho dù là vô tâm, chỉ cần không từ chối, không biết người phụ nữ nào đã chủ động tới cửa?

Ai, người so với người, thật là tức chết người.

“Hai người đang làm gì vậy?” Một giọng nói lạnh lùng vang lên trong phòng b: Hàn Mộc Tử và Geogre cùng quay đầu, nhìn thấy Dạ Mạc Thâm đang dựa ở cửa phòng bếp, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt lạnh lùng lạnh lùng nhìn về hai người bọn họ.

Geogre phát hiện, mình và chị dâu hơi gần nhau, cảm xúc của Uất Trì cũng rất không ổn định, đặc biệt là ánh mắt, như muốn lăng trì anh ta vậy.

“Hi hì, không làm gì cả, chỉ là tìm cô trợ lý nhỏ hỏi nguyên liệu và cách làm món ăn nha, cậu căng thẳng gì chứ?” Nói xong, Geogre nháy mắt với Dạ Mạc Thâm.

Ở trước mặt người phụ nữ của mình còn giả bộ, vậy anh ta sẽ cố ý kích thích, sau đó tháo vẻ ngụy trang đó xuống.

Ở trong mắt của Geogre, Dạ Mạc Thâm luôn là người trong trẻo mà tự phụ, không để.

bất cứ ai vào mắt.

Có thể là thú vui ác ý của anh ta, đột nhiên nhìn Dạ Mạc Thâm lòng rối như tơ vò vì một người phụ nữ, mà mất lý trí.

Ngẫm lại, anh ta cảm thấy cực kỳ kích thích!

Suy nghĩ một chút, sự ác ý dưới đáy mắt Geogre càng rõ ràng, xem tôi sẽ xé rách lớp ngụy trang của cậu thế nào.

Nhưng mà lúc này, điện thoại của anh ta lại vang lên, Geogre nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, sắc mặt vừa rồi còn đắc ý, lập tức trở nên như đưa đám.

Ông cụ? Mẹ nó! Sao ông cụ lại gọi điện cho anh ta vào lúc này?

Geogre liếc nhìn Hàn Mộc Tử, sau đó nhận điện thoại: “Ông nội?

“Geogre, mày lập tức cút về đây cho ông.”

Geogre: “… Không phải, ông nội à, hôm nay cháu lại làm gì sai chứ, vừa nghe điện thoại đã hung dữ với cháu như vậy?”

Anh ta nghĩ lại một chút, dường như hôm nay anh ta không gây chuyện xấu gì cả, gần đây tin đồn cũng ít, sao ông cụ vừa gọi điện câu đầu tiên đã nạt mình?

“Mày còn dám nói không làm gì sai? Bây giờ mày ở đâu? Có phải lại đi ra ngoài chơi rồi không? Thăng nhóc ngu ngốc này, đến lúc nào mày mới có thể trưởng thành hả, sao cứ.

để người đã bước một chân vào trong quan tài như tao phải lo lắng?”

‘Geogre ngây ra, bởi vì anh ta căn bản không biết chuyện gì xảy ra, nhưng ông cụ bên kia điện thoại cứ cắm đầu mắng anh ta một trần, hơn nữa hoàn toàn không cho anh ta cơ hội giải thích, đồng thời cũng không thèm nghe anh ta giải thích “Thằng nhóc chết tiệt, nếu như trong vòng nửa tiếng mày không xuất hiện trước mặt tao, đừng trách tao lấy lại tất cả chỉ phiếu của mày”

“Ông nội, sao đột nhiên lại…”

Bíp!

Đầu kia đã trực tiếp cúp điện thoại, trong điện thoại di động truyền đến âm thanh bận.

‘Geogre cầm điện thoại di động đứng ở nơi đó, cả người vẫn đang mơ hồ.

Mà Dạ Mạc Thâm nhìn màn này, đáy mắt đắc ý vài phần, thuận tiền còn nở nụ cười „ sau đó anh cong môi lạnh lùng “Xem biểu cảm của cậu, hình như.

có chuyện bận?”

Vốn vẻ mặt đang hoang mang, mình đã làm gì sai mà bị mảng, lúc này nhìn ánh mắt của Dạ Mạc Thâm anh ta đột nhiên phản ứng lại.

Đây chính là kiệt tác của Dạ Mạc Thâm!

Chết tiệt!

Tên khốn này lại vì một người phụ nữ mà bán đồng đội?

“Sao vậy?” Hàn Mộc Tử tò mò nhìn Geogre: “Vừa rồi ai gọi điện vậy?”

Geogre phục hồi tinh thần lại, ngoài cười nhưng trong không cười mà mở miệng n “Cái đó… Là ông nội tôi gọi điện thoại tìm tôi có việc gấp, cho nên… Sợ rằng không thể ở lại ăn cơm tối.”

Nói xong, Geogre lộ ra vẻ mặt tiếc hận: “Ngày mai tôi còn có thể qua đây ăn cơm chùa không?”

Hàn Mộc Tử: Cô gật đầu: “Đương nhiên có thể”

Geogre lập tức lộ ra nụ cười: “Đây là cô nói đó, ngày mai tôi trở lại! Ngày hôm nay.

Hừ, bỏ đi!”

Nói xong Geogre nhìn ánh mắt đắc ý của Dạ Mạc Thâm.

Hôm nay cậu không cho tôi ăn cơm chùa, ngày mai tôi lại tới ăn nhờ? Dù sao còn nhiều thời gian, anh ta cũng sẽ tìm được cơ hội xé rách lớp ngụy trang của Uất Trì!

‘Geogre tạm biệt Hàn Mộc Tử xong, liền chuẩn bị rời đi, Dạ Mạc Thâm tự mình tiễn anh ta, Geogre đè tay trên ván cửa.

“Uất Trì, cậu thật đê tiện, lại gọi điện thoại cáo trạng với ông nội tôi”

Dạ Mạc Thâm nhướng mày: “Đê tiện? Sợ rằng không so được với da mặt dày của cậu.”

Nghe vậy Geogre nghiến răng: “Tôi da mặt dày? Ai da mặt dày còn chưa biết đâu, rõ ràng bản thân muốn ở lại ăn cơm, lại còn kiếm cớ nói là lấy quần áo”

Nghe lời này Dạ Mạc Thâm cau mày, theo bản năng nhìn anh ta nguy hiểm.

Geogre nhìn vẻ mặt của anh liền biết.

mình nói trúng tim đen rồi, à một tiếng, tiếp tục đổ dầu vào lửa.

“Vest rất đắt? Đường đường là người thừa kế gia tộc Uất Trì, lại còn nói một bộ vest đắt, bình thường thiết kế vest sao không thấy cậu tiết kiệm như vậy?”

Tìm được cơ hội, Geogre ra sức nói móc.

anh.

Anh không cho anh ta ở lạ ăn cơm, nói móc anh vài câu để báo thù không được chắc?

“Nói xong chưa?”

Ai ngờ, Dạ Mạc Thâm rất nhanh đã khôi phục cảm xúc, anh nhìn Geogre ngoài cửa, lạnh giọng: “Nói đủ rồi thì cút đi.”

Sau đó bịch một tiếng, trực tiếp đóng cửa lại. Geogre đứng gần, mũi suýt chút nữa bị đập vào cửa, tức giận đến nỗi anh ta kêu oa oa bên ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc