NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Tô Quảng thở dài. 

“Đừng nghe lời bà ấy”, ông ta lên tiếng. 

“Bố, bố không muốn hai chục triệu tệ đó à?”, Lâm Chính tò mò hỏi. 

“Muốn, nói trắng ra có ai mà không thích tiền đâu? Nhưng…tiền đó không sạch sẽ, dùng không sướng. Lâm Chính, mặc dù tôi bất tài nhưng tôi không ngốc. Tôi cũng có giới hạn của mình. Đúng vậy, tôi nghèo, bị người khác chê cười nhưng tôi cũng chỉ nghèo vật chất. Tôi không cảm thấy mình nghèo về tinh thần. Nếu tôi dùng số tiền đó thì tôi sẽ chẳng bằng ai hết”, Tô Quảng chậm rãi lên tiếng rồi đi về phòng. 

Lâm Chính hơi bất ngờ. Không ngờ ông bố vợ lại có sự giác ngộ như vậy. Đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được. 

Dù sao thì Lâm Chính cũng có sách lược của mình, đương nhiên là anh không bận tâm tới những chuyện khác. 

Hai chục triệu tệ à? Lúc tập đoàn Dương Hoa thành lập, thì số vốn anh có đã trên hai trăm triệu tệ rồi. 

Hai ngày sau, văn bản của toàn án được gửi tới nhà Tô Quảng. Trương Tinh Vũ nhìn Lâm Chính bằng vẻ khó coi: “Cậu…thật sự không đồng ý à”. 

“Để con đi”, Lâm Chính thản nhiên nói. 

Trương Tinh Vũ khựng người, sau đó lập tức gật đầu: “Cậu nghĩ thông được là tốt rồi. Tôi sẽ để lại cho cậu hai triệu tệ”. 

Giữ lại cho anh hai triệu tệ sao? Trương Tinh Vũ có lòng rồi. 

“Không cần, con không lấy đồng nào. Con để hết cho Tô Nhu”. 

“Cậu nghiêm túc chứ”, Trương Tinh Vũ không dám tin. 

“Đương nhiên ạ”. 

“Vậy tốt. Cậu nghĩ được như vậy tôi cũng thấy ấm lòng. Xem ra cậu thật sự rất yêu Tô Nhu”, Trương Tinh Vũ vội vàng gật đầu. 

Tô Nhu biết tin thì vô cùng kinh hãi. Thế nhưng Lâm Chính không hề giải thích với cô bất cứ điều gì. 

Ngày ra tòa đã nhanh chóng đến gần. Lúc này, thông tin tập đoàn Liễu Thị khởi kiện đã lan ra khắp Giang Thành. 

Trên mạng xã hội cũng là tin chấn động, các diễn đàn ầm ầm thảo luận. Hầu như cả tỉnh Giang Thành, thậm chí là các đất nước đều quan tâm tới mà quyết đấu này. 

Phương tiện truyền thông đồng loạt có mặt. Thậm chí là truyền thông nước ngoài cũng đã để ý tới. 

Giang Thành bỗng trở nên náo nhiệt khác thường. 

Dù sao thì chuyện này cũng gây ảnh hưởng không hề nhỏ. Hơn nữa điều khiến mọi người chú ý nhất là luật sư số một Giang Thành – Khang Gia Hào đã chấp nhận lời mời ủy thác từ tập đoàn Liễu Thị. 

Khang Gia Hào đã ra mặt. Không ít người thất kinh và thở dài. Vì theo họ, Khang Gia Hào mà chấp nhận lời mời của ai tức là bên đó sẽ thắng. 

Khang Gia Hào là luật sư chưa từng thất bại. Mọi người vẫn nhớ một vụ trọng án ba năm trước. Khang Gia Hào đã lội ngược dòng, từ việc không thể thắng mà ông ta đã xoay chuyển 180 độ, vang danh khắp cả nước. 

Đối mặt với một đối thủ như vậy thì ai dám ho he chứ? 

Sau khi Khang Gia Hào chấp nhận sự ủy thác của tập đoàn Liễu Thị, đám đông bắt đầu đổ dồn sự chú ý về tập đoàn Dương Hoa. Họ muốn biết tập đoàn này sẽ cử ai ra để đối phó với Khang Gia Hào. 

Chưa tới nửa ngày, thông tin khiến người khác không dám tin đã được lan truyền. Tập đoàn Dương Hoa cũng đã mời luật sư. 

Chỉ là luật sư này…mới hành nghề chính thức chưa lâu. Thế là cả Giang Thành lại được phen chấn động. 

Tất cả đều cảm thấy không dám tin. Thế nhưng mọi người cũng lập tức hiểu ra. Có lẽ là tập đoàn Dương Hoa muốn bỏ cuộc. 

Nếu không thì sao họ lại mời một người mới vào nghề đấu nhau với Khang Gia Hào chứ? 

Có lẽ phương thuốc của tập đoàn Dương Hoa là ăn trộm từ nhà họ Tô thật. Họ biết mình không thể thắng nên lựa chọn kéo dài thời gian chút thôi. 

Các phương tiện truyền thông rầm rộ đưa tin. Các tít báo lần lượt được đưa lên mạng. 

"Tập Đoàn Hoa Dương thầm thừa nhận thất bại”. 

“Cục diện mới của Giang Thành, tập đoàn Liễu Thị quật khởi”. 

“Dương Hoa như hoa trôi sông nước, Liễu Thị mới là người chiến thắng cuối cùng”. 

Các thể loại giật tít đều được đưa lên. Thậm chí có nhiều nơi đã thầm khẳng định thuốc mới của tập đoàn Dương Hoa là do ăn trộm mà có. 

Thế là vô số người dùng ngòi bút tấn công Dương Hoa, sỉ nhục tập đoàn này có hành vi trộm cắp. 

Tuy nhiên tập đoàn Dương Hoa từ đầu tới cuối vẫn luôn giữ im lặng. 

Ngày ra tòa cuối cùng cũng đã tới…

Bình luận

Truyện đang đọc