NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 1628

“Vâng!”

Huyết Nham gật đầu, lập tức quay người rời đi. Đúng lúc này, một giọng nói vang lên.

“Dừng lại!”

Dứt lời, tất cả đừng khựng người. Huyết Trường Phong bước ra khỏi đám đông, đứng ngay trước mặt Lâm Chính.

“Anh…vẫn chưa đi được!”

Đám đông bàng hoàng. Tất cả đều trợn tròn mắt nhìn Huyết Trường Phong.

“Huyết Trường Phong sư huynh?”

“Chuyện này…”, tất cả đều không dám tin

“Trường Phong có chuyện gì không?”, đảo chủ nhìn hắn.

“Đương nhiên là có ạ, hơn nữa không phải chuyện của con”.

Huyết Trường Phong bình tĩnh đáp lại, sau đó có hai người bước ra từ sau lưng hắn. Đó là Thịnh Siêu và Mai Phượng Yến!

Hai người này nhìn chăm chăm Lâm Chính, đôi mắt ánh lên sát khí. Cả hai đều lẳng lặng siết chặt nắm đấm.

Mọi người nhìn thấy vậy thì chợt bừng tỉnh. Lương Huyền Mi cũng sững sờ, đôi mắt ánh lên vẻ sợ hãi.

“Không hay rồi, Lâm Chính! Bọn họ muốn khiêu chiến với anh!”, Lương Huyền Mi kêu lên.

“Vậy sao?”, Lâm Chính thản nhiên nhìn hai người. Anh không hề tỏ ra sợ hãi.

“Lâm thiên kiêu, hiếm khi anh tới đảo Vong Ưu, nếu như không thỉnh giáo anh vài chiêu thì thật khó chịu. Sư đệ, sư muội của tôi gần đây kỹ thuật cũng có tiến bộ, vốn định tỷ thí với tôi nhưng tôi thấy họ vẫn chưa đủ trình. Trong bảng thiên kiêu, Tư Mã Sóc Phương cũng chỉ xếp cuối là thứ 20, tôi thì lại xếp thứ 18 cơ. Bọn họ muốn đấu thì nên đấu với anh trước. Vậy nên nhờ thần y Lâm giúp đỡ, chỉ giáo cho sư đệ, sư muội của tôi được không?”, Huyết Trường Phong bình tĩnh đáp lại.

Dứt lời, Thịnh Siêu và Mai Phượng Yến đồng loạt bước tới, hô vang: “Mong được thỉnh giáo Lâm thiên kiêu”.

Rõ ràng là ép người quá đáng mà.

“Vậy à?”, Lâm Chính vô cùng bình tĩnh. Anh nhìn hai người họ một lượt.

Lương Huyền Mi vội vàng lên tiếng: “Lâm Chính, chúng ta đừng có đánh, mau rời đi thôi! Bọn họ muốn đoạt Thiên Kiêu Lệnh của anh đấy! Anh đừng để bị gài”.

“Tôi biết, nhưng với khí thế của đối phương, nếu mà tôi không đồng ý thì chắc là đến thuyền rời khỏi đảo này cũng không có đâu.”

“Thế nhưng…thôi…bỏ đi, Thiên Kiêu Lệnh của anh đã khiến Huyết Trường Phong chú ý. Trận đấu này khó mà tránh khỏi. Nếu đã vậy thì anh và Thịnh Siêu, Mai Phượng Yến đấu một trận đi. Có điều tôi nhắc anh, hai người đệ tử này xếp thứ hai và thứ ba ở đây đấy. Thực lực của họ cũng phi phàm. Anh cẩn thận”.

Lương Huyền Mi cảm thấy khá tự tin với người được gọi là thiên kiêu. Có thể đánh bại được Sóc Phương thì có lẽ việc đấu với hai người này cũng không thành vấn đề.

Giờ cô ta chỉ lo hai người cố tình làm tiêu hao thể lực của Lâm Chính rồi người còn lại nhân cơ hội đánh bại anh và đoạt Thiên Kiêu Lệnh mà thôi.

Nếu như không có Thiên Kiêu Lệnh, chưa nói việc sau này ra sao mà chỉ riêng việc rời khỏi đảo này thôi chắc cũng thành vấn đề rồi.

Một người một khi mà bị thất bại thì mọi thứ sẽ lập tức thay đổi. Đám đông có còn khúm núm trước mặt anh nữa hay không có lẽ lại là chuyện khác.

Bình luận

Truyện đang đọc