NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 1469

Đây chính là người còn trẻ hơn cả Sóc Phương khiến cả thế gia Tư Mã đau đầu nhức óc, thậm chí còn cướp cả Thiên Kiêu Lệnh đi sao…

Đúng là đời nào cũng có nhân tài xuất hiện!

“Chào mừng!”

Lâm Chính lên tiếng.

Không nhiệt tình cho lắm.

“Thần y Lâm, tôi đến rồi, nói thẳng vào việc đi! Trả Thiên Kiêu Lệnh cho thế gia Tư Mã tôi, được không?”

Tư Mã Tàng không hề khách khí ngồi xuống đối diện Lâm Chính, nói thẳng.

Tư Mã Tàng đến đây chính là vì cái này!

Vốn dĩ ông ta muốn giết Lâm Chính trước rồi mới ra tay lấy lại.

Nhưng ông ta phát hiện vị thần y Lâm này dường nhưng không đơn giản như mình nghĩ, giết anh chắc sẽ khó khăn nên mới ra tay với người bên cạnh anh trước để cảnh cáo.

Đợi thần y Lâm cảm thấy áp lực thì sẽ ra mặt đàm phán.

Chỉ là ông ta không ngờ được, Lâm Chính đã phát hiện ra thế gia Tư Mã đứng sau bày trò nhanh như thế.

Nếu đã bị đối phương vạch trần, Tư Mã Tàng cũng không che giấu gì nữa, đi thẳng vào vấn đề.

Nếu đối phương bằng lòng giao Thiên Kiêu Lệnh ra thì mọi chuyện còn thương lượng được.

Nhưng Lâm Chính không hề trả lời Tư Mã Tàng mà hỏi ngược lại một câu.

“Cung Hỉ Vân và Tần Bách Tùng là do ông gọi người đến làm đúng không?”

Chân mày Tư Mã Tàng khẽ nhướng lên, nhưng vẻ mặt không đổi, đáp thẳng: “Không chỉ hai người này… cả lần sự cố của cô Tô Nhan cũng do tôi phái người làm”.

Giọng điệu đó thản nhiên như đang nói về chuyện vụn vặt nào đó.

“Tôi biết rồi”, Lâm Chính khẽ gật đầu, sau đó nhắm hai mắt lại, chìm vào im lặng.

“Thế nào? Thần y Lâm? Cậu tức giận lắm à? Người nên tức giận là tôi mới đúng, cậu chỉ mới bị phế đi hai tên thuộc hạ, còn cô gái mà cậu thích thì không phải chịu bất cứ tổn thương nào. So với tôi, so với trên dưới thế gia Tư Mã, chút tổn thất này của cậu có là gì?”

“Có biết nhà tôi đã tổn thất những gì không? Hạt giống duy nhất của cả nhà tôi chịu thiệt trong tay cậu đấy! Đại hội đã sắp đến gần, hy vọng duy nhất của thế gia Tư Mã tôi đã không còn nữa, cậu có biết điều này nghĩa là gì không? Thần y Lâm, so với bọn tôi, chút tổn thất của cậu có gì đáng để kể?”

Tư Mã Tàng nghiêm túc nói, ánh mắt lạnh lẽo.

Nhưng Lâm Chính không hề sợ hãi, thản nhiên nói: “Con người tôi trước nay, nếu người không hại tôi thì tôi cũng chẳng đụng đến người. Vốn dĩ giữa tôi và nhà họ Tư Mã nước sông không phạm nước giếng, mọi chuyện xảy ra như thế này cũng là vì nhà họ Tư Mã các ông chủ động đến gây hấn với tôi, sao có thể trách tôi?”

Không ít người của thế gia Tư Mã nghe vậy thì chợt nổi giận.

Nhưng Tư Mã Tàng lại nén lửa giận xuống, trầm giọng nói: “Có lẽ trước đây chúng ta đã có những chuyện không vui và hiểu lầm, nhưng tôi nghĩ những chuyện này đều có thể bỏ qua được!”

Nói đến đây, ông ta bỗng nghiêng người về phía trước, hạ giọng nói: “Người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, thần y Lâm, nếu cậu có thể trả Thiên Kiêu Lệnh lại cho thế gia Tư Mã của tôi thì có lẽ thế gia Tư Mã của tôi có thể hợp tác với cậu! Cậu suy nghĩ cho kỹ, nếu chúng ta hợp tác, trong nước còn ai là đối thủ của chúng ta nữa? Đến lúc đó trên đại hội, chắc chắn chúng ta sẽ đánh đâu thắng đó, chúng ta muốn gì sẽ có cái đó, thế này không phải rất tốt sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc