NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 2246

“Tôi là hội trưởng hiệp hội Đông y Giang Thành, giờ tôi nghi ngờ có việc chẩn đoán nhầm nên muốn hỏi bác sĩ đó vài vấn đề”, Lâm Chính nói.

“Anh…anh định báo thù bác sĩ của tôi phải không? Tôi không nói”, người đàn ông khẽ tái mặt, lập tức nói.

“Anh không nói cũng được, trên báo cáo của anh cũng có rồi”.

Lâm Chính giao báo cáo cho Mã Hải: “Lập tức liên hệ với bác sĩ này, mời người đó tới đây một chuyến”.

“Vâng chủ tịch”, Mã Hải gật đầu, lập tức rời đi.

“Nhìn mà xem, thần y Lâm định báo thù bác sĩ điều trị của tôi! Người này muốn giết người”, người đàn ông hét lên.

“Thần y Lâm thật đáng ghét”.

“Đúng là lòng dạ hẹp hòi”.

“Bị người ta chọc tức nên thành ra như thế đúng không?”

“Thật đáng ghét”, đám người nhà họ Vương cài vào cũng nhao nhao lên chửi bới. Thế là có vài người khác bị dao động, cũng bắt đầu chỉ trích Lâm Chính. Làn sóng dư luận nổi dậy.

Lâm Chính vẫn vô cùng điềm nhiên. Anh nhìn bọn họ, hét lớn: “Nếu mọi người đã cho rằng tôi chẩn đoán sai thì được thôi, tôi sẽ mời những người có chức quyền tới để chứng minh xem tôi có sai hay không vậy”

Dứt lời, nhiều người trở nên im lặng. Những người có chức quyền sao?

Cả hiện trường bùng nổ.Đám đông nhìn nhau, không hiểu ý của chủ tịch Lâm là gì. Đám nhà báo thì điên cuồng chụp ảnh cùng phát trực tiếp liên tục.

“Những người có chức quyền sao? Vậy là có ý gì?”

“Lẽ nào thần y Lâm có thể mời được những bác sĩ nổi tiếng trong nước tới chứng minh cho việc chẩn đoán của cậu ta à?”

“Có phải là người của học viện Huyền Y Phái không? Chắc là Tần Bách Tùng sẽ xuất hiện đúng không?”

“Học viện Huyền Y Phái? Không thể nào. Đó là của thần y Lâm mà. Người của họ tới thì căn bản là không có sức thuyết phục”.

“Vậy thì người có uy quyền là chỉ ai vậy?”

“Đoán bừa là vị Bồ Tát Khấu Quan của tỉnh Thiên Hành”.

“Người đó là đại y đấy. Nếu như ông ấy lên tiếng thì đúng là có sức thuyết phục thật”.

“Tôi cảm thấy có thể là vài bác sĩ nổi tiếng của Yên Kinh”.

“Chắc là không phải, người khác làm gì có thời gian lo chuyện bao đồng chứ”.

“Cũng rất khó nói. Thần y Lâm trước mắt có địa vị rất cao trong giới y học trong nước. Huống hồ mấy loại thuốc này của cậu ấy có liên quan tới sự an toàn của người bệnh. Nếu có thể chứng minh thì bọn họ cũng rất vui vẻ giúp đỡ thôi”.

Cộng đồng mạng thảo luận không ngớt. Những ai chỉ cần rảnh thì đều lấy điện thoại ra xem phát sóng trực tiếp. Người đàn ông khẽ hừ giọng: “Người nào? Bớt giả thần giả quỷ đi”.

Thế nhưng Lâm Chính không thèm quan tâm, chỉ lên tiếng: “Mọi người yên tĩnh”.

Hiện trường đang bùng nổ lập tức yên lặng đi nhiều. Vô số ánh mắt tập trung về phía Lâm Chính.

Anh chỉ cười thản nhiên: “Hôm qua chúng tôi đã tổ chức một buổi họp đặc biệt ở Giang Thành. Tôi lấy danh nghĩa của hiệp hội Giang Thành mời một vài vị khách đặc biệt tham gia để giao lưu về y học”.

Rất nhiều người cảm thấy hoang mang. Mấy thành viên trong hiệp hội Đông y Giang Thành cũng cảm thấy kinh ngạc.

“Hôm qua chúng ta có tổ chức hội nghị hả?”

Bình luận

Truyện đang đọc