NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 1689

“Đúng, chúng ta phải nhanh chóng liên hệ được với bác sĩ giỏi, chứng cuồng loạn này của bác cả phải nhanh chóng được chữa, không thể kéo dài nữa. Nếu bác ấy có hành vi gì quá khích thì hỏng bét”, Tô Nhu vội nói: “Bây giờ bọn cháu sẽ đi liên hệ với các bệnh viện, mời bọn họ ra mặt giúp chúng ta liên lạc với các bác sĩ giỏi ở nước ngoài”.

“Không cần phiền phức thế đâu, Tiểu Nhu, tôi có số điện thoại của một bác sĩ nước ngoài vô cùng nổi tiếng, để tôi hỏi giúp cho”, Cao Lam mỉm cười nói.

“Thật sao?”, hai mắt Tô Nhu sáng lên.

“Cậu đừng quên tập đoàn Cao Thị bọn tôi là tập đoàn đa quốc gia, quen biết mấy người bạn nước ngoài chẳng phải rất bình thường sao?”, Cao Lam đắc ý cười đáp.

“Vậy được, cậu hỏi giúp tôi đi, lần này phải dựa vào cậu rồi, Cao Lam”, Tô Nhu gật đầu, vô cùng kích động.

Cao Lam lập tức lấy điện thoại ra, còn nhìn Lâm Chính một cái đầy khiêu khích, rồi đi sang bên cạnh gọi điện thoại.

Một lát sau, anh ta bước tới.

“Không vấn đề gì Tiểu Nhu, bác sĩ kia đã đồng ý rồi. Cô ấy nói ngày mai có thời gian, có thể đến chữa bệnh cho bác cậu”, Cao Lam nói.

“Tốt quá, cảm ơn cậu, Cao Lam”, Tô Nhu cảm kích nói

“Nhưng… tôi có điều kiện…”, Cao Lam bỗng tỏ vẻ khó xử, nhỏ giọng nói.

“Điều kiện?”, Tô Nhu không khỏi sửng sốt: “Là điều kiện gì vậy?”.

“Việc này… tôi không tiện nói, Tiểu Nhu, hay là cậu nói chuyện với cô ấy đi!”.

Cao Lam mở loa ngoài, rồi đưa cho Tô Nhu.

Tô Nhu nhận điện thoại, có chút căng thẳng, nhưng vẫn dè dặt chào hỏi bằng một câu tiếng Anh không được thành thạo lắm.

“Chào… bác sĩ!”.

“Chào cô, cô không cần dùng tiếng Anh để giao tiếp với tôi đâu, tôi biết tiếng Trung”, bên kia điện thoại là một giọng nữ êm tai.

Lâm Chính nghe thấy giọng nói này thì hơi nhíu mày, ngước mắt lên nhìn chiếc điện thoại kia.

Giọng nói này quen quá.

Người này là…

“Ồ… Vậy… vậy sao? Được, thưa bác sĩ…”, Tô Nhu có chút căng thẳng, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Cô hít sâu một hơi, nói: “Bác sĩ, chắc là Cao Lam đã nói cho cô biết tình hình của bác tôi rồi, không biết bên cô…”

“Tôi có thể điều trị miễn phí cho bác cô, nhưng như lời Cao Lam nói, tôi có điều kiện”.

“Cô cứ nói đi, điều kiện gì tôi cũng có thể đồng ý!”, Tô Nhu vội đáp.

“Tôi muốn tối nay cô cùng Cao Lam đi ăn tối, dạo phố, xem phim, và tham gia đại hội đại biểu y dược được tổ chức ở Giang Thành vào ngày mai! Không biết cô có thể đồng ý không?”, giọng nữ ở đầu bên kia điện thoại mỉm cười nói.

Tô Nhu nghe thấy thế thì lập tức sửng sốt.

Cao Lam thì chỉ mỉm cười nhìn điện thoại, không nói lời nào.

Còn sắc mặt Lâm Chính thì vô cùng lạnh lùng.

“Ừm… bác sĩ, đang yên đang lành… sao cô lại đưa ra yêu cầu này?”, Tô Nhu tỏ vẻ khó xử.

Bác sĩ này… rõ ràng là muốn gán ghép cô và Cao Lam mà…

Bình luận

Truyện đang đọc