NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 1820

Đám đông vội vàng đáp lại. Anna bước vào phòng phẫu thuật. Hoàng tử Birken đứng ngoài với vẻ lo lắng.

Từng người gọi điện tới. Vương thất sớm đã nháo nhào cả lên. Truyền thông cũng điên cuồng đưa tin. Trên mạng bắt đầu ầm ầm thảo luận. Khoảng nửa tiếng sau, cửa phòng phẫu thuật được mở. Anna bước ra với vẻ mệt mỏi.

“Kết thúc chưa?”, Birken vội vàng bước tới, sốt sắng hỏi Anna.

“Tôi không hề tiến hành phẫu thuật mà chỉ kiểm tra cho công chúa thôi”, Anna lắc đầu: “Tình hình của công chúa rất tệ, phẫu thuật sẽ rất rủi ro. Không ai dám mạo hiểm hết”.

Hoàng tử nín thở: “Vậy có nghĩa là…”

“Xin lỗi hoàng tử. Tôi cũng hết cách rồi…”, Anna lắc đầu.

Dứt lời, các thành viên của Hiệp hội đều tái mặt. Nếu công chúa Margarita mà chết ở đây thì sẽ gây chấn động toàn cầu.Tới khi đó danh tiếng của Hiệp hội sẽ bị đánh sụp hoàn toàn, thậm chí là đến cả nhà nước cũng sẽ nghi ngờ Hiệp hội vì họ cũng bị mất mặt theo.

Nếu bên trên mà trách xuống thì tất cả sẽ vô cùng thê thảm. Huống hồ…hoàng tử Birken chắc chắn cũng sẽ không chịu bỏ qua. Một người đang yên đang lành mà bị Hiệp hội điều trị thành ra như thế thì hoàng tử có để yên cho bọn họ nổi không?

Đương nhiên là không.

“Hội trưởng Ramon…”, hoàng tử với hai mắt đỏ ngàu, thở hổn hển nhìn chăm chăm Ramon.

Ramon run rẩy. Đột nhiên anh ta nhớ ra điều gì đó bèn chỉ về phía Anna: “Hoàng tử, tất cả đều do người phụ nữ này gây ra”.

“Liên quan gì tới Anna chứ?”, Jesse tức giận, lập tức chất vấn.

“Chúng tôi chẩn đoán và điều trị theo nghiên cứu của cô ta. Chính hướng dẫn của cô ta khiến chúng tôi làm sai”, Ramon vội vàng nói.

“Cậu coi tôi là đồ ngốc đấy à?”, Birken gào lên.

Đám đông im thin thít. Tới giờ phút này rồi mà Ramon vẫn còn muốn lừa gạt người khác. Đúng là vô liêm sỉ.

“Người như anh căn bản không xứng làm hội trưởng Hiệp hội”, Anna tức giận nói.

“Cô không có tư cách gì nói tôi như vậy cả”.

“Vậy có phải anh thừa nhận đã lấy trộm tài liệu của tôi chứ không phải tôi lấy trộm của Hiệp hội đúng không?”, Anna chất vấn.

“Tôi…tôi không hề nói như vậy”, Ramon chột dạ.

“Đủ rồi!”, Birken quát lớn. Đám đông lại im lặng.

“Giờ tôi không muốn nghe những điều này. Tôi chỉ muốn biết, các người rốt cuộc có chữa khỏi được cho con gái tôi hay không?”, hoàng tử hét ầm lên

Đám đông cúi đầu, không ai trả lời. Ramon cũng im thin thít. Bầu không khí trở nên vô cùng qủy dị.

Đúng lúc này, Anna đột nhiên lên tiếng: “Hoàng tử, thực ra bệnh của công chúa vẫn có khả năng chữa được!”

“Thật sao?” hô hấp của hoàng tử Birken gần như trì trệ, ông ta đột nhiên quay đầu nhìn chằm chằm Anna, giọng điệu run rẩy: “Cô Anna, mong cô hãy mau chóng chữa trị cho con gái của tôi! Xin cô đấy!”

“Hoàng tử Birken, tôi không có cách chữa trị!”, Anna lắc đầu.

“Vậy… thì…”

“Tôi nghĩ rằng thầy của tôi có lẽ có cách chữa, ông có thể mời thầy ấy đến đây xem thử”, Anna vội vàng nói.

“Thầy của cô sao?”, hoàng tử Birken sửng sốt.

Bình luận

Truyện đang đọc