Chương 4239
Thiên Diệp trầm giọng nói, rồi đi theo Chấn Hám Sơn.
Nhưng bọn họ mới đến cổng thiên cung Trường Sinh đã khựng lại.
Chỉ thấy cổng chính vừa rồi còn trang nghiêm, lúc này đã tan hoang, mấy đệ tử thiên cung nằm dưới đất, hôn mê bất tỉnh, chân tay đều bị gãy.
“Nơi này… có chuyện gì vậy?”, một người của Tử Huyền Thiên run giọng hỏi.
Thiên Diệp và Chấn Hám Sơn không trả lời, mà đi thẳng vào trong.
Dọc đường đi, chỗ nào cũng tan tành đổ nát, chỗ nào cũng có người nằm dưới đất.
Dường như máu tươi và sự hỗn loạn đang lan khắp thiên cung.
“Ai làm vậy?”.
Thiên Diệp ngoảnh phắt sang nhìn chằm chằm Chấn Hám Sơn.
Nhưng không chờ Chấn Hám Sơn trả lời, một giọng nói khàn khàn và lạnh lẽo đã vang khắp thiên cung.
“Cung chủ thiên cung ở đâu?”.
Thiên Diệp và Chấn Hám Sơn nghe thấy giọng nói này đều cảm thấy da đầu tê dại.
Rốt cuộc là người nào mà dám nói ra những lời như vậy?
Đây chẳng phải là thách thức thiên cung Trường Sinh sao?
Đám người của Tử Huyền Thiên men theo tiếng nói xông tới, nhìn thấy một người đàn ông mặc trường bào màu đen, mái tóc bạc trắng, đang đứng trước Nhật Nguyệt Thiên Cung.
Người đàn ông đeo mặt nạ, không nhìn rõ mặt, khí tức toàn thân vô cùng tàn bạo, khiến người ta không dám lại gần.
“Đây… đây là ai vậy?”, Thiên Diệp có chút sợ hãi, dè dặt hỏi.
Ông ta cảm nhận được, thực lực của người này tuyệt đối không kém gì mình.
“Thiên phó chưởng môn… người này… ông cũng biết đấy…”
“Tôi cũng biết?”.
“Đúng! Cậu ta chính là… Lâm Chính!”.
“Lâm Chính?”.
Tròng mắt của Thiên phó chưởng môn suýt nữa rơi ra ngoài, trợn tròn mắt nhìn Chấn Hám Sơn: “Chấn… Chấn đại nhân, ông đừng nói linh tinh! Người này… sao có thể là Lâm Chính được? Ông… ông không nhầm đấy chứ?”.
“Thiên phó chưởng môn, bây giờ tôi cũng khó giải thích với ông, tóm lại ông hãy dốc toàn lực bảo vệ Lâm Chính rồi đưa cậu ta về Tử Huyền Thiên. Như vậy thì Tử Huyền Thiên mới có thể hưng thịnh, tương lai của Tử Huyền Thiên mới tươi sáng được!”, Chấn Hám Sơn kêu lên, giọng nói xen lẫn run rẩy, kích động, hưng phấn và bàng hoàng.
Không ai có thể hiểu được tâm trạng lúc này của ông ta.
Kể cả Thiên Diệp.
Thực ra ông ta vẫn chưa thể chấp nhận chuyện này.
Người trước mắt này có khí thế đáng sợ đến mức nào chứ?
Sao có thể là đệ tử Lâm Chính kia được?
Phải biết rằng, Lâm Chính đã không còn Lạc Linh Huyết, không thể có khí thế và khí tức như vậy được…
“Không thể nào… Chấn Hám Sơn, chắc chắn là ông lừa tôi!”, Thiên Diệp lẩm bẩm.
Đúng lúc này, người đeo mặt nạ kia đã tiến vào Nhật Nguyệt Tinh Cung.