NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 4243

Người đàn ông không trả lời, mà chìa tay ra, bình tĩnh nói: “Mạc Tâm, giao Lạc Linh Huyết ra đây, tôi có thể tha chết cho bà!”.

Nghe thấy thế, tất cả mọi người đều nổi giận.

“Ngông cuồng! Mạc Tâm cung chủ, đúng là những hạng vô danh tiểu tốt gì cũng dám đến khiêu chiến bà! Nếu không cho người này bài học, thì e là uy nghiêm của thiên cung cũng chẳng còn!”, Nghiêm Tàng Hải ở bên này nheo mắt nói.

“Nghiêm phó minh chủ nói đúng, bao nhiêu đệ tử đang nhìn vào, không thể làm mất uy nghiêm được! Bổn cung chủ sẽ lấy người này để thử nghiệm 10 giọt Lạc Linh Huyết!”.

Mạc Tâm cung chủ bước tới, đánh giá người đàn ông tóc trắng kia.

Mọi người cũng ngước lên nhìn.

“Hử?”.

Ánh mắt Nhị tôn trưởng tỏ vẻ nghi hoặc.

Không biết tại sao, người đàn ông tóc trắng này lại khiến ông ta cảm thấy vô cùng quen thuộc.

Ánh mắt dưới chiếc mặt nạ kia… hình như ông ta từng gặp ở đâu đó.

“Đeo mặt nạ giấu đầu lòi đuôi, đúng là hạng tiểu nhân! Nhưng dám đến thiên cung làm càn, cũng coi như dũng khí đáng khen! Không tệ!”, Mạc Tâm cung chủ khẽ gật đầu, vẻ mặt không mừng không giận, nhưng sự thản nhiên và lạnh lùng thì vô cùng rõ ràng.

“Giấu đầu lòi đuôi thì sao nào? Cái tôi che là mặt, cái bà giấu là tâm, tôi giấu đầu lòi đuôi còn hơn là các bà tỏ vẻ đạo mạo trang nghiêm”, người đàn ông tóc trắng đáp.

“Hỗn xược!”.

“To gan!”.

“Chó chết! Dám sỉ nhục cung chủ của bọn tao! Hôm nay phải cho mày bỏ mạng ở thiên cung!”.

Mọi người nổi giận, la ó um sùm.

Nhưng người đàn ông tóc trắng vẫn làm ngơ.

“Mạc Tâm! Ra tay đi!”.

“Thú vị đấy, cậu biết tôi có 10 giọt Lạc Linh Huyết mà vẫn dám đến đòi! Xem ra cậu cũng có mấy phần thực lực, nhưng hình như vẫn chưa hiểu rõ về uy lực của Lạc Linh Huyết trong tay tôi thì phải!”.

Mạc Tâm cung chủ bình tĩnh nói, sau đó đồng tử mở to, một luồng khí thế đáng sợ bốc lên từ người bà ta.

Khoảnh khắc đó, tất cả những người đứng gần Nhật Nguyệt Tinh Cung đều thót tim.

Ai nấy đều bị khí thế này ảnh hưởng.

Bọn họ vô thức lùi lại, không dám đứng quá gần, mà nhường luôn một bãi đất trống thật lớn cho hai người.

Tất cả đều nghển cổ lên nhìn, vừa mong chờ vừa kích động.

“Cuối cùng cũng được thấy cung chủ ra tay rồi!”.

“Tốt quá! Tốt quá!”.

“Mau lấy điện thoại ra quay lại, cung chủ cực ít khi ra tay, đây là cơ hội nghìn năm có một đấy! Mau quay lại đi!”.

Nhiều người hưng phấn một cách dị thường, hiện trường có chút nhốn nháo.

“Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa, bổn cung chủ còn phải tiếp khách!”.

Bình luận

Truyện đang đọc