NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 2733

“Chắc anh không biết, người đánh bọn em bị thương không phải là thần y Lâm mà là hộ vệ của cậu ta”.

“Hộ vệ?”

“Đúng vậy, thực lực của người hộ vệ này vô cùng cao cường. Mọi người đều bị kẻ này phế cánh tay một cách dễ dàng. Đến một chiêu của hắn mà em còn không đỡ được”, Quan Uy tỏ ra sợ hãi và dè chừng.

Gia chủ nhà họ Quan kinh ngạc: “Không thể nào! Quan Uy! Thực lực của chú ai ai trong giới võ đạo cũng biết. Người có thể đánh bại chú chỉ bằng một chiêu cũng không nhiều. Như anh biết, thần y Lâm là một y võ có thực lực bất phàm. Nếu cậu ta có thể đánh bại chú bằng một chiêu thì anh còn tin. Đằng này là hộ vệ của cậu ta sao? Chú chắc chứ?”

“Không sai được”.

Quan Uy hít một hơi thật sâu, tỏ ra nghiêm túc: “Người đó luôn tuân theo lệnh của thần y Lâm, hơn nữa không hề rời khỏi cậu ta nửa bước. Cứ xuất hiện một cách mơ hồ xung quanh cậu ta. Vậy không phải là hộ vệ thì là gì chứ?”

Gia chủ nhà họ Quan suy nghĩ, đột nhiên nghĩ ra điều gì đó bèn hỏi: “Có quay video không?”

Quan Uy giật mình, vỗ đầu mình: “Em quên mất, trước khi đi, anh đã gài một máy quay cho em để phòng bị. Trước khi giao đấu, máy qua chắc chắn là quay được hộ vệ đó. Anh mau lấy giúp em áo khoác”.

Gia chủ nhà họ Quan lập tức bước tới ghế, lấy áo khoác. Bên trong chiếc áo có một máy quay cỡ nhỏ được gài ở đó, ông ta giao lại cho người bên cạnh.

Người này lập tức phát video. Trên màn hình nhanh chóng hiện ra hình ảnh giữa Quan Uy và Lâm Chính.

Gia chủ nhà họ Quan nhìn một lượt với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: “Đây có lẽ là hộ vệ của thần y Lâm…Thật không ngờ người bên cạnh cậu ta lại đáng sợ như vậy…không thể tin được…”

“Anh, chuyện của Nhan Khả Nhi chúng ta phải tìm cách khác thôi”, Quan Uy nói.

“Không chỉ là chuyện này, mà việc nhà họ Quan mất mặt cũng phải đòi lại cho bằng được”, gia chủ nhà họ Quan hừ giọng, rõ ràng ông ta không định từ bỏ.

Mọi người gật đầu.

Mặc dù thần y Lâm không dễ đối phó nhưng nhà họ Quan cũng vậy. Sao họ có thể bỏ qua. Đúng lúc này, gia chủ nhà họ Quan liếc nhìn thấy điều gì đó trên màn hình. Ông ta giật bắn người, mặt tái nhợt.

“Không…không thể nào…”

“Anh sao thế?”, Quan Uy cảm thấy kỳ lạ.

Thế nhưng gia chủ nhà họ Quan không trả lời ông ta, mà chỉ trố tròn mắt nhìn màn hình. Nói chính xác hơn là nhìn vào ngón tay mà Lâm Chính đang đặt nhẹ trên bàn.

Nhìn thấy nó, ông ta run rẩy: “Người này…không thể đấu lại được người này rồi…”

“Không thể đối địch với người đó?”.

Quan Uy ngạc nhiên hỏi: “Anh cả, anh đang nói gì vậy? Chẳng lẽ thể diện nhà họ Quan chúng ta mất hết lại bỏ qua như vậy?”.

Gia chủ nhà họ Quan hít sâu một hơi, vốn định nói, nhưng lại nhìn quanh mọi người, khẽ phất tay.

Mọi người hiểu ý, lập tức rời khỏi phòng bệnh.

Quan Uy càng thấy tò mò.

Đợi phòng bệnh chỉ còn lại hai người, Quan Uy mới hỏi: “Anh cả, có chuyện gì mà bí hiểm như vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”.

Gia chủ nhà họ Quan đi đến trước màn hình, chỉ vào ngón tay của Lâm Chính: “Biết đây là gì không?”.

“Không… không biết…”.

Bình luận

Truyện đang đọc