NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 1805

“Cậu đúng là ngu xuẩn! Bác sĩ Đông y này đang chữa trị cho công chúa rồi, dù cô ấy xảy ra chuyện gì, thì chúng ta cũng có thể đổ hết trách nhiệm lên đầu cậu ta. Bây giờ chúng ta đã không còn trách nhiệm và nghĩa vụ, thì còn phải kiêng dè cái gì chứ? Cái chúng ta cần tranh thủ bây giờ là quyền chữa bệnh cho công chúa. Nếu có thể chữa khỏi cho công chúa, thì chẳng phải Hiệp hội Y tế chúng ta có thể thu được cả danh và lợi sao? Chuyện tốt như vậy sao có thể bỏ qua chứ?”, Ramon nhỏ giọng đáp.

Người kia nghe thấy thế, hai mắt lập tức sáng lên.

“Kế hoạch hoàn hảo, hội trưởng, anh đúng là sáng suốt!”.

Ramon chỉ cười nhạt.

Đúng lúc này.

“Đau…”

Công chúa Margarita đang ngồi trên ghế bỗng rên lên.

“Anna, đỡ lấy cô ấy”, vẻ mặt Lâm Chính căng thẳng, nhỏ giọng quát.

Anna vội vàng bước tới, ấn công chúa xuống.

Nhưng cơ thể cô bé bỗng co quắp dữ dội, khuôn mặt nhỏ nhắn vặn vẹo, đau đến mức kêu lên oai oái.

“Bố ơi, đau quá, bố ơi, bố ở đâu, con khó chịu…”

Cô bé khóc lên thành tiếng, muốn giãy giụa, nhưng đã bị Lâm Chính giữ chặt cánh tay để châm cứu. Dù cô bé giãy giụa thế nào cũng vô ích.

“Hoàng tử!”, vệ sĩ cuống lên.

“Cậu đang làm gì vậy? Dừng tay!”, hoàng tử kinh hãi biến sắc, lập tức xông tới tóm chặt lấy tay Lâm Chính, không cho anh châm cứu nữa.

Lâm Chính bị mất tập trung, kinh ngạc nhìn hoàng tử, nhíu mày nói: “Hoàng tử Birken, chữa bệnh cứu người cần một quá trình, mời ông tránh ra, đừng làm phiền việc chữa trị của tôi, nếu không sẽ gây hậu quả rất nghiêm trọng”.

“Chữa bệnh? Cậu phải nói cho tôi biết cậu đã làm gì con gái tôi? Tại sao nó lại đau đớn như vậy?”, hoàng tử Birken tức giận mắng.

“Tôi đang thanh lọc độc tố trong người cô ấy, quá trình này vốn dĩ đã có chút đau đớn, đây là chuyện bình thường”, Lâm Chính đáp.

“Dựa vào mấy cây châm bạc mà có thể thanh lọc độc tố sao? Đúng là hoang đường, hoàng tử Birken, ông tin vào những lời bịa đặt này sao?”, Ramon hừ một tiếng.

“Đúng, tôi sẽ không để cậu làm tổn thương con gái tôi đâu”, hoàng tử Birken cắn răng nói.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch đầy đáng thương của con gái, trái tim ông ta cảm thấy vô cùng đau đớn. Ông ta ôm lấy công chúa Margarita, dường như đã ra quyết định, nói với Ramon: “Hội trưởng Ramon, tôi lựa chọn để Hiệp hội Y tế nước Mễ chữa trị cho con gái tôi! Tôi không tin vào vu thuật Hoa Quốc! Xin cậu hãy cứu lấy con gái tôi!”.

Cuối cùng ông ta vẫn không yên tâm về Đông y, bây giờ hội trưởng Ramon đang ở đây, ông ta lại càng không muốn để Lâm Chính chữa tiếp.

“Hoàng tử Birken, ông sẽ cảm thấy may mắn vì quyết định này”, Ramon cười nói.

“Mau, đưa ngay công chúa đến Hiệp hội Y tế”.

“Vâng”.

“Đi bên này”.

Đám người vội vàng ôm công chúa Margarita xông ra ngoài.

“Hoàng tử Birken!”, Lâm Chính lớn tiếng gọi.

“Cậu còn chuyện gì sao?”, hoàng tử Birken ngoảnh lại hỏi.

Bình luận

Truyện đang đọc