NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 4436

“Không ngờ kết quả trận chiến lại trình hiện bằng cách này, tạo hóa trêu người! Đúng là sự đời vô thường…”.

Lâm Cốc lau vết máu nơi khóe miệng, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Chính, đau khổ nói.

“Thật ra kết quả đã được định sẵn từ trước, trận chiến này chỉ là một quá trình mà thôi!”, Lâm Chính bình tĩnh nói.

“Quá trình?”.

Lâm Cốc kinh ngạc nhìn Lâm Chính, mơ hồ cảm thấy không đúng, nói: “Thần y Lâm! Chẳng lẽ cậu biết tôi sẽ dùng dược vật tăng cường thực lực để chiến đấu với cậu?”.

“Đâu chỉ là biết, tôi thậm chí còn đoán được ông dùng loại dược gì, loại thuật gì để tăng cường thực lực bản thân!”, Lâm Chính nói.

Lâm Cốc trợn tròn mắt, khó tin nhìn Lâm Chính: “Thần y Lâm, cậu… cậu nói gì? Cậu… đoán được?”.

“Tứ Thánh Trấn Tâm Thuật, đúng không?”, Lâm Chính hạ thấp giọng, nói.

Câu nói đó khiến tim Lâm Cốc nhảy vọt đến tận cổ.

Da đầu ông ta tê rần, đầu như sắp nứt ra, run rẩy chỉ tay vào Lâm Chính: “Sao… sao cậu lại biết Tứ Thánh Trấn Tâm Thuật? Đây là bí thuật của nhà họ Lâm, trừ người nhà họ Lâm ra thì không ai biết được… Sao cậu lại biết?”.

Lâm Chính không trả lời câu hỏi này, mà nói tiếp: “Thật ra tôi đã đoán được từ trước, lúc đầu chịu đòn cũng chỉ muốn kiểm chứng dự đoán của tôi mà thôi. Sự thật chứng minh tôi đoán không sai. Bột thuốc không màu không mùi giải được dược hiệu của ông là tôi đã điều chế sẵn. Mọi thứ của ông tôi đều nắm rõ, ông thất bại là chuyện đã được định sẵn, cho nên tôi mới nói trận giao đấu giữa ông và tôi lần này chỉ là một quá trình mà thôi”.

Lâm Cốc như bị sét đánh, ngơ ngác đứng tại chỗ.

Ông ta không ngờ mọi chuyện đã bị Lâm Chính đoán trước được.

Dù ông ta có tăng cường thực lực, ở trong mắt Lâm Chính cũng không có gì đáng lo.

Trận chiến sinh tử này hoàn toàn không còn xoay chuyển gì nữa…

“Sao lại như vậy? Sao lại như vậy?”.

Lâm Cốc ngồi tê liệt dưới đất, gương mặt ủ rũ, đôi mắt thất thần, không ngừng lẩm bẩm.

Ông ta không chấp nhận nổi chuyện này.

Không thể chấp nhận mình lại thua trong tay một vãn bối trẻ tuổi, hơn nữa… còn bị cậu ta áp đảo toàn diện, thất bại thảm hại!

Lòng tự tôn của ông ta bị đả kích cực mạnh, tinh thần bị kích thích cực lớn, dẫn đến hơi điên cuồng.

Đám đông xung quanh thấy vậy người thì ngây ra, người thì ngạc nhiên, người thì tiếc nuối, người lại lắc đầu…

Lâm Cốc đã thua, thua một cách triệt để.

Ông ta không còn ý chí chiến đấu nữa, cho dù còn chiến đấu được thì lúc này cũng không thể ra chiêu được nữa.

Người nhà họ Lâm òa khóc.

“Lâm chưởng sự!”.

Có người hét lên thảm thiết, còn định đánh thức Lâm Cốc tiếp tục chiến đấu, nhưng không có tác dụng.

Lâm Phi Anh sa sầm mặt, biểu cảm cực kỳ đặc sắc.

“Các chủ, chúng ta phải ra tay ngăn chặn! Nếu không, thần y Lâm sẽ giết Lâm chưởng sự mất!”, một người nhà họ Lâm vội vàng chạy lên nói.

Bình luận

Truyện đang đọc