NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 3971

Lý Đào lập tức dạng h áng ra.

Liễu Như Thi cúi đầu, đứng im một lát rồi chậm rãi cúi người xuống, chui qua háng Lý Đào.

“Ha ha ha…”

Hai người họ cất tiếng cười hô hố.

Dường như màn đêm cũng bị tiếng cười này xé toạc.

Còn có mấy đệ tử ở xa xa chạy ra xem.

Chắc chắn ngày mai chuyện này sẽ lan khắp thiên cung.

Nhưng Liễu Như Thi không quan tâm…

“Sư huynh, vậy là được rồi chứ?”, Liễu Như Thi đứng lên, mặt không cảm xúc nói.

“Chưa được!”.

Tiết Tường lại lắc đầu.

“Cái gì?”, Liễu Như Thi sửng sốt.

“Ha ha, con khốn, cô tưởng chúng tôi là đồ ngốc sao? Nếu chúng tôi lấy Lạc Linh Huyết, rồi cô trở mặt báo với sư môn, thì chắc chắn sư môn sẽ không tha cho chúng tôi! Sao chúng tôi có thể làm việc đó chứ? Nhưng nếu chúng tôi báo với sư môn là Lâm Chính còn cất giấu một giọt Lạc Linh Huyết thì sao nhỉ? Tuy chúng tôi không có được Lạc Linh Huyết, nhưng chắc chắn sư môn sẽ thưởng không ít lợi ích cho chúng tôi. Sao chúng tôi có thể không nhìn ra được bên nào nặng bên nào nhẹ chứ?”, Tiết Tường cười lớn.

“Vậy là các anh đang đùa tôi?”, Liễu Như Thi tức giận nói.

“Phải thì sao nào? Ha ha ha…”, Lý Đào cười.

Giọng cười vô cùng chói tai.

Liễu Như Thi lửa giận ngút trời, chỉ muốn xé xác hai người họ ra. Nhưng cô ấy biết làm vậy cũng không giải quyết được vấn đề, liền hít sâu một hơi, kiềm chế lửa giận trong lòng, nhỏ giọng nói: “Nếu hai người đã tuyệt tình như vậy thì bỏ đi. Ngày mai Lâm Chính chết là cái chắc, nhưng Lâm Chính chết rồi, Như Thi vẫn là đệ tử thiên cung, sau này vẫn phải học tập ở thiên cung. Chỉ mong sư huynh sư tỷ đừng làm khó Như Thi nữa”.

“Vậy thì phải xem cô có ngoan không, có nghe lời không đã”, Tiết Tường mỉm cười đánh giá Liễu Như Thi, ánh mắt lóe lên sự tham lam.

Nếu không phải Lý Đào đang ở đây thì hắn đã đưa ra yêu cầu quá đáng rồi.

Thực ra Tiết Tường đã nhìn trúng Liễu Như Thi từ lâu, ngặt nỗi thời cơ chưa tới, nên hắn cũng không dám làm càn.

Nhưng Liễu Như Thi đã nói như vậy thì hắn biết chắc chắn mình có thể có được cô gái này.

“Sao Như Thi dám không nghe lời của sư huynh sư tỷ chứ? Sư huynh, em có món quà nhỏ này, là em chuẩn bị cho anh, mong anh đừng chê”.

Liễu Như Thi lấy một cái hộp nhỏ ra, đưa cho hắn.

Lý Đào vô cùng ngạc nhiên.

“Ồ? Cô có lòng như vậy sao? Là thứ gì thế?”, Tiết Tường hớn hở, vội ghé lại gần.

“Mời sư huynh xem”.

Liễu Như Thi cũng lại gần Tiết Tường, sau đó chậm rãi mở cái hộp trước mặt hắn.

Trong hộp là một con dao găm sắc bén.

“Hử?”.

Tiết Tường và Lý Đào đều sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng, Liễu Như Thi đã bất ngờ cầm con dao găm lên, đâm mạnh vào lồ ng ngực Tiết Tường.

Bình luận

Truyện đang đọc