NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 2582

Một giọng nói phát ra từ phía sau gã râu quai nón.

“Cám ơn giáo chủ!”

Nhóm người Đông Hoàng Giáo lần lượt đứng dậy.

Gã râu quai nón run lẩy bẩy, ngơ ngác quay người lại nhìn Lâm Chính.

“Mày là… Đông Hoàng Thần Quân sao?”

Lời nói của các giáo chúng Đông Hoàng Giáo như sét đánh giữa trời quang, khiến những người này đầu óc choáng váng.

Bọn họ không ngờ thần y Lâm lại là giáo chủ của Đông Hoàng Giáo.

Nghĩ đến đây, gã râu quai nón bỗng lạnh sống lưng, trán đổ mồ hôi.

“Giáo chủ Đông Hoàng Giáo? Đông Hoàng Thần Quân? Sao có thể chứ? Sao có thể như vậy chứ?”.

“Vậy tức là… thế gia Nam Cung chúng ta đang giao thủ với Đông Hoàng Giáo sao?”.

“Chết rồi, lần này… lần này thì chết thật rồi…”

“Mau, phải báo chuyện này với gia chủ, mau báo với gia chủ”.

Gã râu quai nón ngẩng phắt đầu lên, quát đồng bọn của mình.

Đồng bọn của hắn lập tức lấy điện thoại ra, định gọi đến một số.

Nhưng người kia vừa lấy điện thoại ra, đã bị người của Đông Hoàng Giáo ở bên cạnh giẫm lên cánh tay.

Tiếng xương gãy vang lên.

“A!”.

Tiếng hét thảm thiết thấu trời xanh.

Bàn tay cầm điện thoại gần như bị giẫm gãy, chủ nhân của nó đau đến mức ngất luôn tại chỗ.

“Tao nghĩ bọn mày đừng làm chuyện ngốc nghếch nữa, như vậy có lẽ sẽ tốt hơn cho bọn mày đấy”, Lâm Chính cất bước đi tới, sắc mặt lạnh tanh.

Đám người kia run rẩy, ai nấy tái mét mặt.

“Mày có còn nhớ những lời tao nói lúc trước không?”, Lâm Chính ngồi xuống bên cạnh gã đàn ông kia, bình tĩnh hỏi.

“Thần y Lâm, cậu… cậu muốn làm gì?”, gã râu quai nón run giọng nói, hắn muốn giữ cho bản thân thật bình tĩnh, nhưng lực bất tòng tâm.

Cục diện này khiến người ta quá ngột ngạt.

“Tao hỏi, mày trả lời, nếu mày không nói, thì tao chỉ đành chôn bọn mày ở đây vậy”, Lâm Chính hạ giọng nói.

Gã râu quai nón há miệng, ánh mắt đầy sợ hãi.

“Thần y Lâm, Lâm giáo chủ, xin hãy tha mạng… xin hãy tha mạng…”

Hắn run rẩy kêu lên, dường như phòng tuyến tâm lý sắp sụp đổ.

“Hiện giờ thế gia Nam Cung có những kế hoạch nào nhằm vào tao?”, Lâm Chính hỏi.

“Việc… việc này…”, gã râu quai nón do dự.

Lưu Mã ở bên cạnh bước mấy bước tới, rút kiếm bên hông ra, dí vào cổ gã râu quai nón.

Lưỡi kiếm sắc ngọt cứa rách da thịt ở cổ hắn.

Máu tươi rỉ ra, khiến cho hắn sợ hãi đến mức hồn vía lên mây.

“Thế gia Nam Cung chúng tôi có rất nhiều kế hoạch nhằm vào cậu, từ công ty của cậu đến cá nhân cậu, từ bản thân cậu đến bạn bè xung quanh cậu…”

Bình luận

Truyện đang đọc