NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 3171

“Đây chính là Hồng Nhan Cốc sao?”.

“Đẹp quá!”.

“Sau này tôi sẽ sống ở đây sao?”.

“Nghe nói những người xuất thân từ Hồng Nhan Cốc, ai nấy đều vô cùng giỏi giang, liệu sau này tôi cũng có thể trở thành nhân vật có máu mặt không?”.

“Chắc chắn tôi sẽ trở thành niềm tự hào của gia tộc”.

Những âm thanh kích động không ngừng vang lên.

Người dẫn những cô gái này tới là một cô gái mặt dài.

Cô ta nhếch môi, ánh mắt lóe lên vẻ giễu cợt, mỉm cười nói: “Các chị em, đầm nước trước mắt này có tên là nước Thoát Thai Hoán Cốt. Các cô chỉ cần ngâm người trong này một phút rồi đi lên, là các cô có thể được tẩy tinh phá tủy, thay da đổi thịt, chính thức trở thành đệ tử của Hồng Nhan Cốc, tu luyện võ học thượng thừa của Hồng Nhan Cốc chúng tôi. Bây giờ các cô hãy cởi qu@n áo trên người, xuống đầm tắm đi”.

“Nước Thoát Thai Hoán Cốt?”.

“Tẩy tinh phá tủy? Thực sự lợi hại như vậy sao?”.

“Để tôi thử xem”.

Mấy cô gái bạo gan tỏ vẻ hưng phấn cởi qu@n áo trên người rồi bước xuống đầm nước.

Những người còn lại cũng vội vàng xuống theo.

“Khoan đã!”.

Hoa Huyền không nhịn được quát.

“Hử?”.

Cô gái mặt dài kia nhìn Hoa Huyền, mỉm cười nói: “Đại sư tỷ có chuyện gì sao?”.

Hoa Huyền im lặng không nói gì, một lúc lâu sau mới lắc đầu: “Không có gì…”

“Đại sư tỷ, đằng sau còn 10 tốp người mới nữa, mời chị thẩm d uyệt”.

Cô gái mặt dài cười nói.

Hoa Huyền im lặng nhìn đầm nước, mấy cô gái kia đang nô đùa vui vẻ trong đó, ai nấy trẻ trung hoạt bát, phô bày sức sống.

Nhưng cô ta lựa chọn nhắm hai mắt lại.

Khoảng hơn mười giây sau…

“A!”.

Một tiếng hét đau đớn vang lên.

Sau đó là kinh hoàng, ngạc nhiên và sợ hãi.

“Tôi… tôi khó chịu quá! Tôi cảm giác cả người như có kiến bò! Xương và thịt như muốn rời ra!”.

“Tôi bị làm sao thế này? Cứu tôi với! Tôi không thở nổi nữa rồi!”.

“Sư tỷ! Vị sư tỷ này cứu tôi với! Tôi… tôi chết mất…”

“Cứu tôi với! Cứu tôi với!”.

Tiếng la hét thảm thiết vang lên.

Những cô gái chuẩn bị xuống nước đều bị dọa sợ.

Bọn họ trợn tròn mắt nhìn mấy bóng dáng đang giãy giụa trong đầm nước.

Một lát sau, mấy bóng dáng kia ngừng giãy giụa, ai nấy chậm rãi nổi lên mặt đầm, đã tắt thở hoàn toàn.

Bình luận

Truyện đang đọc