NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 2478

Nhìn tốc độ mà Thiếu Hải thể hiện, thì hoàn toàn có thể chứng minh thực lực của ông ta còn mạnh hơn Lâm Chính rất nhiều.

Hơi thở của Long Tinh Hồng như nghẹn lại, đang định phản kích.

Nhưng không còn kịp nữa.

Cô ta vốn đã bị thương, sao có thể đối phó với Thiếu Hải được chứ?

Chỉ thấy Thiếu Hải bóp cổ Long Tinh Hồng bằng một tay, rồi bỗng dùng sức.

Nỗi đau đớn dữ dội khiến Long Tinh Hồng không khỏi há miệng ra để thở. Ngay sau đó, Thiếu Hải liền ném một viên thuốc độc vào miệng cô ta.

Ực!

Thuốc độc vào bụng.

Tính mạng của Long Tinh Hồng cũng đã nằm trong tay Thiếu Hải.

Người của đội trật tự biến sắc.

Thiếu Hải buông tay ra.

Long Tinh H0àng ngồi bệt xuống đất, ôm cổ, không ngừng nôn ọe, muốn nôn viên thuốc độc mới nuốt ra ngoài.

Nhưng hoàn toàn vô ích.

“Sư tỷ!”.

“Long sư tỷ!”.

“Sư tỷ, chị không sao chứ?”.

Người của đội trật tự xông tới, vây lấy Long Tinh H0àng.

Đôi mắt Long Tinh H0àng đỏ ngầu, cô ta ngẩng phắt đầu lên, nghiến răng nghiến lợi nhìn Thiếu Hải.

“Thiếu trưởng lão, ông… ông định làm gì vậy? Ông muốn lợi dụng tôi để thao túng đội trật tự sao? Tôi nói cho ông biết, đừng hòng! Dù tôi có chết cũng quyết không để ông được toại nguyện!”.

“Oắt con, tôi biết cô. Tuy cô còn trẻ, nhưng rất có tiếng nói trong đội trật tự. Cô không phục tùng tôi cũng không sao, người của cô sẽ phục tùng tôi! Dù sao bọn họ cũng không muốn cô chết”, Thiếu Hải mỉm cười, rồi vẫy tay nói với đám người Du Dật: “Các cậu hãy nghe đây, mau chóng xuất phát đi theo tôi, tiến về vị trí của nhẫn Đông Hoàng, giúp tôi lấy được chiếc nhẫn, rõ chưa?”.

“Ông nói gì cơ?”, Du Dật nổi giận.

“Vì Long sư tỷ mà các cậu chịu sống mái với cậu Lâm, bây giờ lấy nhẫn cho tôi thì có là gì chứ? Nếu các cậu không làm, thì e là Long sư tỷ của các cậu sẽ chết thảm lắm đấy”.

“Ông…”

Mọi người nổi giận.

“Khốn kiếp”, Long Tinh H0àng nổi giận, hàm răng nghiến chặt như muốn vỡ nát, cô ta khẽ quát với Du Dật: “Các cậu mau rời khỏi đây đi, nghe rõ chưa?”.

“Sư tỷ…”

“Đi đi!”, Long Tinh H0àng quát lớn.

“Muốn đi hả? Chị tưởng người của Cổ Linh Đường chúng tôi là phường ăn hại sao?”, Trịnh Đan hừ một tiếng: “Bây giờ các chị có mọc cánh cũng khó thoát, không ngoan ngoãn phối hợp với trưởng lão của chúng tôi thì các chị đều phải chết ở đây”.

“Cho dù chúng tôi có chết hết ở đây, thì cũng quyết không để gian kế của các cô được thực hiện! Các sư đệ sư muội, chúng ta liều mạng với bọn họ!”, Long Tinh H0àng tức giận nói.

“Liều thôi!”.

Bình luận

Truyện đang đọc