NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 3922

“Di chứng do cấm thuật này mang lại chắc chắn là trước nay chưa từng có! Bà dùng tính mạng của 3000 người này và nửa đời còn lại của bà để đổi lấy sự mạnh mẽ tạm thời, việc này đáng sao?”, Lâm Chính khàn giọng nói.

“Ha ha ha, có gì không đáng chứ? Chỉ cần có thể giết được cậu thì tất cả đều đáng!”, cốc chủ Hồng Nhan Cốc cười lớn.

“Bà hận tôi đến vậy sao?”.

“Đương nhiên! Cậu không cần lo, tôi sẽ không giết cậu ngay đâu! Cứ thế giết cậu thì đúng là hời cho cậu quá! Cậu hại tôi trở nên thế này, tôi nhất định phải khiến cậu muốn sống không được, muốn chết không xong!”.

Cốc chủ Hồng Nhan Cốc cười gằn, sau đó đi về phía Lâm Chính, giơ tay ra, định phanh ngực anh ra.

Lúc này, mười móng tay của bà ta cũng trở nên thon dài, móng tay sắc bén như lưỡi liềm, chỉ mới chạm vào lồng ngực Lâm Chính, da thịt ở lồng ngực anh đã bị cắt toạc, máu tươi đầm đìa.

“Khoan đã!”.

Lâm Chính trầm giọng quát.

“Xin tha sao? Cậu cứ việc xin tha! Tôi rất mong chờ dáng vẻ hoảng hốt sợ hãi, bó tay hết cách của cậu, ha ha ha…”, cốc chủ Hồng Nhan Cốc cười lớn.

Bà ta quả thực rất mong đợi.

Bởi vì bất cứ ai cũng tỏ vẻ kinh hoàng sợ hãi và thành kính trước bà ta.

Chỉ có Lâm Chính là luôn đối đầu với bà ta.

Sao cốc chủ Hồng Nhan Cốc có thể cam lòng cho được chứ?

Bà ta nhìn Lâm Chính chằm chằm, cười đầy dữ tợn, chỉ cần Lâm Chính chịu để lộ dáng vẻ đó, là bà ta biết mình đã thắng…

Nhưng… Lâm Chính không hề.

Anh nhìn cốc chủ Hồng Nhan Cốc, lắc đầu.

“Xin tha? Bà nghĩ nhiều rồi, bây giờ người nên xin tha là bà đấy!”.

“Đã đến lúc này rồi mà cậu vẫn còn cứng miệng?”, cốc chủ Hồng Nhan Cốc nổi giận: “Bây giờ tôi sẽ bẻ tay chân của cậu, kéo dài mệnh mạch cho cậu, xẻo từng miếng thịt của cậu, nhưng sẽ không giết cậu, để cậu cảm nhận sự hành hạ và đau đớn vô tận”.

Dứt lời liền định ra tay.

Nhưng ngay sau đó, Lâm Chính bỗng quát lớn.

“Dừng tay!”.

Cốc chủ Hồng Nhan Cốc hơi khựng lại, nổi trận lôi đình, nhìn Lâm Chính một cái.

Nhưng Lâm Chính không nhìn bà ta, mà nhìn sang bên cạnh.

Cốc chủ Hồng Nhan Cốc hơi sửng sốt, cảm thấy rất khó hiểu, cũng nhìn sang bên phải theo Lâm Chính.

Nhưng đúng lúc này.

Ầm…

Vách hang bỗng nổ tan tành, hàng đống tảng đá to bay về phía này.

Cả hang động phòng không chấn động.

“Hử?”.

Cốc chủ Hồng Nhan Cốc kinh ngạc, lập tức vung tay lên.

Rầm!

Bình luận

Truyện đang đọc