NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 3957

Dập đến mức vỡ đầu chảy máu.

Dập đến mức máu tươi tung tóe.

Cô ấy chỉ có thể dùng sự chân thành của mình để đả động hai người kia.

Quả nhiên, hai người ngây ra.

Đều trợn tròn mắt nhìn Liễu Như Thi.

Bọn họ không ngờ Liễu Như Thi lại kiên định như vậy, nghị lực như vậy…

“Sư muội, cô… việc gì phải khổ thế?”, người đàn ông có chút không nỡ, không nhịn được nói.

“Nếu tôi đi thì anh Lâm Chính chắc chắn sẽ chết, xin sư huynh sư muội thương xót em, thương xót Lâm sư đệ, cho bọn em lên. Chờ chữa khỏi cho Lâm sư đệ, bọn em nhất định sẽ hậu tạ anh chị, cầu xin anh chị…”

Liễu Như Thi vừa khóc vừa nói, tiếp tục dập đầu.

Tiếng dập đầu rất rõ và chói tai.

Hết cái này đến cái khác.

Dường như gõ vào tận trái tim bọn họ.

Lần này thì ngay cả cô gái độc ác tàn nhẫn kia cũng thấy mủi lòng.

Cô ta chần chừ một lát, nhìn người đàn ông.

“Thôi cho cô ta lên đi, nếu cô ta dập đầu đến chết ở đây, thì chúng ta gặp rắc rối to”, người đàn ông khàn giọng nói.

“Việc này… Thôi được rồi, nghe anh đấy”.

Cô gái lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó hơi quay sang nói: “Mau mang người tình của cô cút lên đi cho khuất mắt!”.

“Vâng, cảm ơn sư tỷ, cảm ơn sư tỷ…”

Liễu Như Thi vô cùng kích động, yếu ớt kêu lên, rồi vội vàng đứng dậy.

Nhưng cô ấy vừa đứng dậy thì trước mắt bỗng tối đen, lăn ra ngất xỉu…

Lâm Chính thấy hết toàn bộ sự việc.

Anh không lên tiếng, cũng không thể lên tiếng.

Lúc này anh mơ hồ nhìn thấy một số thứ hoặc nghe thấy một số thứ đã là nghị lực rất mạnh, e rằng qua một lúc nữa anh sẽ không kiên trì nổi.

Anh cố gắng mở mắt ra, nhưng mí mắt càng lúc càng nặng.

Trong lúc cấp bách, anh chỉ có thể cố gắng nhấc tay, ném điện thoại của mình xuống dưới bậc thềm.

Dùng hết toàn bộ sức lực.

Sau khi ném điện thoại đi, cuối cùng Lâm Chính mất đi ý thức, rơi vào hôn mê.

Cộp! Cộp! Cộp! Cộp! Cộp…

Điện thoại lăn xuống dưới theo bậc thềm dốc đứng.

Hai người kia nhìn lướt qua, không hề để tâm, đường nhìn lại quay về phía Liễu Như Thi đã hôn mê, vẻ mặt không mấy tự nhiên.

“Sư huynh, hình như cô ta ngất đi rồi”.

“Vậy thì phiền to!”.

“Chúng ta có đưa cô ta vào cung nữa không?”.

Bình luận

Truyện đang đọc