NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 1915

“Cái gì mà ăn nói hàm hồ? Chính mắt tôi nhìn thấy người lần trước anh hẹn hò không phải cô gái mà anh đang ôm bây giờ. Anh cưới người này, thế người kia thì sao?”, Lâm Chính bày ra bộ mặt vô tội.

“Cậu…cậu…”, Lương Bình Triều tức tối ra mặt.

“Bắt cá hai tay!”, tất cả mọi người ngỡ ngàng.

Cô gái kia bạt cho Lương Bình Triều một vái vào mặt: “Vô liêm sỉ”.

Mắng xong, cô ta cứ thế bỏ đi.

“Phương Phương! Phương Phương! Em nghe anh giải thích đã”.

“Tên họ Lâm kia, mày đợi đấy cho tao, chúng ta chưa xong với nhau đâu”, Lương Bình Triều bỏ lại một câu rồi lập tức đuổi theo ra ngoài.

Không ít người âm thầm mỉm . Lương Huyền Mi cũng nhìn Lâm Chính với khuôn mặt bất lực.

“Lần này Bình Triều có mà hận anh đến già”, Lương Huyền Mi nói.

“Nhưng những gì anh nói là thật mà”, Lâm Chính bày ra bộ mặt vô tội.

Đám người ồn ào đột nhiên im ắng hẳn, sau đó một đám người bước vào trong sảnh.

Là Lương Vệ Quốc – quản lý chi thứ ba của nhà họ Lương!

“Thư kí Trịnh tới chơi, thật là vinh hạnh cho nhà họ Lương, thư kí Trịnh, thật vinh hạnh, thật vinh hạnh quá”.

Lương Vệ Quốc khom người bước ra nhờ sự dịu đỡ của Lương Hồng Anh.

Không ít người đứng dậy tỏ ý kính trọng.

Thế nhưng cô gái kia lại không đứng dậy mà tiếp tục uống trà, chỉ đá xéo liếc mắt nhìn Lương Vệ Quốc.

Một vài thanh niên của nhà họ Lương tỏ ra tức giận nhưng không dám lên tiếng.

Dù sao thì quyền lực của vị này cũng đủ để khiến Lương Vệ Quốc phải nể nang vài phần.

Lương Vệ Quốc mặt mày tươi tỉnh, không hề tỏ ra tức giận với hành động của đối phương, đợi tới khi ngồi xuống mới tươi cười, hỏi: “Không biết thư kí Trịnh tới nhà họ Lương chúng tôi vì việc gì?”

Lương Vệ Quốc đã có lời nên Trịnh Tử Nhã cũng không thể ngó lơ những người khác.

Cô đặt chén trà sang một bên, bình tĩnh nhìn Lương Vệ Quốc.

“Ông Lương, chúng ta cũng có thể coi là người quen rồi, Tử Nhã cũng không vòng vo mà vào vấn đề chính luôn! Hôm nay tôi tới là mong ông cho cháu gái ông là Lương Huyền Mi ra đây để chúng tôi đưa về hiệp hội võ thuật tiến hành điều tra thẩm vấn”, Trịnh Tử Nhã nghiêm túc nói.

Nghe câu này, mặt mày ai nấy đều thay đổi.

Lâm Chính cũng bất giác cau mày, xem ra nhà họ Vân có quan hệ với người ở hiệp hội võ thuật.

Không ít ánh mắt lập tức hướng về phía Lương Huyền Mi.

Lương Huyền Mi nhìn sang Lâm Chính: “Anh Chính, trên đường anh đưa tiểu Điệp về trường xảy ra chuyện gì sao?”

“Quả thực gặp chút rắc rối”, Lâm Chính gật đầu, kể lại đầu đuôi câu chuyện.

“Nhà họ Vân thật quá đáng, anh đã nương tình như vậy rồi mà còn tìm tới hiệp hội võ thuật để đối phó với chúng ta. Thật đáng ghét!”, Lương Huyền Mi tức tối nghiến răng.

“Thái độ của hiệp hội võ thuật đối với nhà họ Lương nhạy cảm như vậy, nếu như đổi lại anh là người nhà họ Vân thì cũng sẽ tìm tới hiệp hội võ thuật nhờ họ ra mặt, dù sao bọn họ cũng có thể coi là phía nhà nước, quyền lực rõ ràng như vậy, muốn trị nhà họ Lương đương nhiên dễ dàng”, Lâm Chính điềm tĩnh nói.

Lương Huyền Mi thở dài không đáp lời.

Bình luận

Truyện đang đọc