NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 3476

“Cái gì?”, cốc chủ nín thở, nhìn cánh tay mình bằng vẻ không dám tin.

“Tôi đã sớm nói rồi, chẳng qua là do bà biến đổi tế bào và gen nên bị ảnh hưởng đấy thôi”.

“Tầm bậy, rõ ràng là châm của cậu có độc”, cốc chủ hét lên.

“Châm của tôi không hề có độc. Tôi chỉ đang sử dụng chúng để phá hủy tế bào bên trong cơ thể bà mà thôi. Để bà không thể nào sử dụng chúng được. Hiện tại tứ chi rời ra như vậy cũng là bình thường thôi mà”, Lâm Chính thản nhiên nói.

“Không thể nào”, cốc chủ gằn giọng. Bà ta không tin.

“Nếu là những người khác thì có thể không phải là đối thủ của bà. Nhưng tôi thì không như vậy, tôi không phải là những người khác. Tôi…là một y võ. Tôi hiểu những điều này và có thể vạch trần được thủ đoạn của bà”, Lâm Chính điềm đạm nói. Anh đã khiến cốc chủ tức giận thật sự.

“Tôi không tin”, bà ta gào lên.

Lần này cả cơ thể bà tay nổi toàn gân, điên cuồng lao về phía Lâm Chính. Sát khí khủng khiếp tạo thành sức mạnh, đổ ập về phía anh. Khoảnh khắc này Lâm Chính chỉ cảm thấy như có cả tảng núi đ è xuống người mình.

Ầm! Ầm…Cả cơ thể của anh bị đ è xuống, mặt đất nứt toác, nổ tung.

Các đệ tử không kịp né tránh thì đều bị nát bét. Cả cơ thể của anh như bị bẹp dí.

Thật khủng khiếp. Lâm Chính đanh mắt, lập tức ghim châm bạc. Nhưng lúc này dù anh có muốn làm vậy cũng khó khăn vô cùng. Nếu không phải vì có Lạc Linh Huyết và nước Thoát Thai Hoàn Cốt gia trì thì anh đã không thể kiên trì đến hiện tại.

Cốc chủ đúng là đáng sợ. Thánh Nữ hay Hoa Huyền trước đó đúng chỉ là con sâu cái kiến so với cốc chủ mà thôi.

Lâm Chính bặm môi, cố gắng phóng ra ba cây châm. Anh dồn toàn bộ sức mạnh vào ba cây châm này.

Tia lửa tóe ra. Ba cây châm tạo thành đường sáng lao tới. Cốc chủ nhanh nhạy né được hai cây. Cây thứ ba thì chịu chết. Bà ta đành phải đỡ cây châm, đồng thời hai tay ghì chặt tay của Lâm Chính và kéo ra.

Rẹt. Hai cánh tay của anh bị xé ra, máu tươi phun thành cột…

Vây là châm cuối cùng đã ghim trúng ngực của bà ta.

Mọi thứ đúng như những gì Lâm Chính nói trước đó, cốc chủ cũng nôn ra máu, vội vàng lùi lại, bà ta ho khù khụ, mặt tái mét. Các đệ tử đều biết đó là do độc tố gây ra. Thường thì không có loại độc nào phát tác nhanh được như thế, tuy nhiên chỉ dựa vào một cây châm độc thì cũng không thể nào gi ết chết được cốc chủ. Cùng lắm khiến bà ta giảm tần suất tấn công lại thôi.

Lâm Chính lúc này trông vô cùng thê thảm. Hai cánh tay của anh đã bị cé, anh vội vàng lùi lại.

Cốc chủ biết rằng lúc này bà ta không được phép khinh suất nên mới tạm dừng lại, nếu không thì anh đã chết lâu rồi. Nhát châm của anh dù không g iết chết được bà ta nhưng cũng tạm thời làm mất đi khả năng chiến đấu của cốc chủ, khiến bà ta không thể ra tay.

Có điều bà ta cũng không cần phải ra tay nữa. Bởi vì ở đây là Hồng Nhan Cốc. Là địa bàn của bà ta. Các cao thủ xung quanh đủ để hạ gục anh rồi.

“Giết cho tôi”, bà ta hét lên.

“Giết”.

Các đệ tử bừng tỉnh, đồng loạt hô lên. Cả đám lao tới.

Lâm Chính tỏ ra vô cùng căng thẳng, anh lập tức lùi lại định phản công. Nhưng anh đã mất đi hai cánh tay, dựa vào chân thì sao có thể đối phó được với bọn họ.

Huống hồ anh cũng đã dần kiệt sức. Mới có ba châm mà đã mất đi rất nhiều sức lực rồi. Nếu lúc này anh mà không thoát được thì chết chắc.

Lâm Chính dùng miệng ngoạm một cánh tay của mình, dùng một chân kẹp cánh tay còn lại, sau đó đạp mạnh chân và lao ra ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc