NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 3216

Kể cả Thẩm Hạo Thắng.

Ông ta cảm thấy không ổn.

Quản gia đã theo ông ta mấy chục năm, làm việc luôn rất trầm ổn, vì sao lần này lại kinh hoàng thất thố như vậy?

“Chuyện gì khiến ông thất thố như vậy? Thật mất mặt!”, Thẩm Hạo Thắng nhíu mày hỏi.

“Gia chủ! Tới rồi! Tới rồi…”, quản gia nói năng lộn xộn, run lẩy bẩy, vô cùng bàng hoàng.

“Cái gì tới rồi? Ông nói đàng hoàng cho tôi!”, Thẩm Hạo Thắng cực kỳ tức giận, tát ông ta một cái, nghiêm túc quát lên.

Quản gia ôm mặt, lúc này mới bình tĩnh lại được một chút, nhưng giọng nói không nhỏ, hét lên: “Đông Hoàng Giáo! Người của Đông Hoàng Giáo đến rồi!”.

“Đông Hoàng Giáo?”.

Tim Thẩm Hạo Thắng đập mạnh.

Gần đây ông ta mới nghe nói tin tức về Đông Hoàng Giáo.

Nghe nói Đông Hoàng Giáo đã hoàn toàn thống nhất, Đông Hoàng Thần Quân mới đã xuất hiện.

Mặc dù Đông Hoàng Giáo nay không bằng xưa, nhưng lạc đà gầy cũng to hơn ngựa, thực lực của bọn họ vẫn khiến người khác kiêng dè.

Chỉ là Đông Hoàng Giáo cách nơi này rất xa, hơn nữa nhà họ Thẩm và Đông Hoàng Giáo không có khúc mắc gì, sao bọn họ lại chạy đến đây?

“Gia chủ! Người của Cổ Phái cũng đến rồi!”.

Lúc này, một người của nhà họ Thẩm lại chạy đến, thở hổn hển truyền tin.

“Cổ Phái?”.

Thẩm Hạo Thắng sáng mắt lên, mừng rỡ nhìn sang: “Ha ha ha, đến đúng lúc lắm! Người của Cổ Phái tất nhiên là biết được nhà họ Thẩm chúng ta đang giằng co với thần y Lâm, lần này đến để giúp nhà họ Thẩm chúng ta một tay! Thần y Lâm, lần này cậu đối phó thế nào đây? Ha ha ha ha…”.

Ông ta vô cùng đắc ý, nhìn Lâm Chính với ánh mắt đầy vẻ khiêu khích và dữ tợn.

“Gia chủ, người của Anh Mạc Tông cũng đến rồi!”.

“Gia chủ, nhóm người bên ngoài tự xưng là phái Mã Sơn”.

“Gia chủ, người của Thiếu Cương Môn cũng đến rồi!”.

“Người nhà họ Lưu ở tỉnh Quế Vân cũng đến rồi”.

Hết người này đến người khác chạy vào báo tin.

Lần này lại khiến Thẩm Hạo Thắng thấy không ổn.

Hôm nay không phải ngày gì đặc biệt, vì sao những người của thế tộc tông môn này lại giống như cùng hẹn nhau đến đây?

Chưa nói tới sự tồn tại lớn như Đông Hoàng Giáo và Cổ Phái, vì sao ngay cả người của thế gia nhỏ, tông phái nhỏ cũng chạy đến đây?

Bình thường nhà họ Thẩm cũng không quan tâm đến đám nhân vật nhỏ này. Bọn họ đến đây làm gì?

“Xong rồi, xong rồi… xong đời rồi…”.

Trong khi Thẩm Hạo Thắng đang suy nghĩ, người đàn ông đầu trọc ở cạnh không ngừng lẩm bẩm, bộ dạng như người mất hồn.

“Chú ba, có phải chú biết gì rồi không?”.

Bình luận

Truyện đang đọc