NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 3855

Một hàng chữ to đùng hiện lên trong zalo: “Nữ chính thần bí là một đại hiệp, khiếu chiến với thần y Lâm. Ai thua ai thắng đây?”

Các thể loại diễn đàn bùng nổ. Thậm chí nhiều nơi còn bắt đầu tiến hành đặt cược xem ai thua ai thắng. Chuyện này đã được lan truyền khắp nơi, các bên đều vô cùng quan tâm.

Nhà thi đấu được mở ra. Các bên truyền thông lũ lượt lao vào. Cũng có rất nhiều nhà đài muốn vào trong xem quyết đấu.

Bảo vệ của Dương Hoa lập tức có mặt để kiểm soát tình hình. Đợi đến khi mọi người đã ngồi vào vị trí thì họ bèn đóng cửa cấm người ngoài vào.

Ngoài các tầng lớp cấp cao của Dương Hoa ra thì hiện trường có rất hiều nhà báo tới. Toàn bộ được phát trực tiếp với khí thế hừng hực.

Lâm Chính và cốc chủ đứng giữa sân bóng. Cốc chủ nhìn anh chăm chăm, vẻ mặt lạnh lùng như muốn đóng băng cả không gian.

Lâm Chính biết bà ta đã quyết tâm. Dù có hàng triệu con mắt đang xem thì bà ta vẫn muốn g iết chết Lâm Chính để tránh đêm dài lắm mộng.

Từ Thiên, Mã Hải, Tần Bách Tùng, Long Thủ đều có mặt. Người bình thường cho rằng đây chỉ là một màn cọ xát, thế nhưng bọn họ biết rõ là màn cọ xát này nguy hiểm tới mức nào.

“Hiện trường đủ náo nhiệt rồi. Sao? Bắt đầu được chưa?”, cốc chủ hỏi.

Đợi đã, người phán quyết còn chưa tới mà”.

“Người phán quyết? Chính là người đó sao?”

“Đúng vậy!”

“Được thôi. Tôi muốn xem xem rốt cuộc anh mượn vị Phật Tổ nào tới để giữ cái mạng chó của anh”, cốc chủ cười thản nhiên.

Đúng lúc này, có tiếng xao động ở lối vào sân thi đấu. Ngay sau đó là một đám người bước vào. Đi đầu chính là đại thống .ĩnh Trịnh Nam Thiên.

Mọi ánh mắt đổ dồn về hướng này. Khán giả bình thường không biết đám người này là ai. Nhưng những người có máu mặt một chút thì đều lập tức mất hồn khi nhìn thấy nhân vật này: “Vị…Phật Tổ này sao lại tới đây rồi?”

“Ôi trời! Đây là người mà thần y Lâm mời tới sao?”, không ít người há mồm trợn mắt.

Trịnh Nam Thiên bước tới chính giữa, Lâm Chính cầm lấy micro và lên tiếng;: “Các vị, rất vui khi tôi có thể mời Trịnh Nam Thiên tới làm trọng tài cho buổi quyết đấu lần này. Ông Trịnh cũng làm một võ giả có tiếng. Rất nhiều võ giả nước ngoài cũng phải tỏ ra kính nể và khâm phục nhân vật này. Tôi nghĩ với sự công chính mà ông ấy mang tới, buổi quyết đấu ngày hôm nay sẽ vô cùng đặc sắc. Chào mừng ông Trịnh”.

Nói xong anh bèn vỗ tay. Cả hiện trường cũng làm theo.

Cốc chủ mặt tối sầm, nhìn chăm chăm Trịnh Nam Thiên. Bà ta không ngờ đối phương lại gọi Trịnh Nam Thiên tới.

Mặc dù thực lực của Trịnh Nam Thiên không là gì so với bà ta nhưng đây là người mà bà ta không dễ gì động vào.

“Chúng ta bắt đầu thôi”, Lâm Chính mỉm cười nhìn cốc chủ.

“Thần y Lâm được lắm. Thú vị đấy”, cốc chủ nói bằng vẻ vô cảm.

“Nhưng anh đừng mong ông ta có thể bảo vệ được mình. Có thể tôi không giết được anh trước đám đông nhưng tôi sẽ khiến anh sống không bằng chết”, nói xong cốc chủ lao về phía Lâm Chính.

“Tới đi”, một chưởng tung ra.

Bình luận

Truyện đang đọc