NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 2496

“Đường chủ Thanh Hà Đường không phải Trịnh Lạc sao? Từ lúc nào lại biến thành người này?”.

“Nhắc tới, rốt cuộc người này là ai?”.

“Chưa từng gặp!”.

“Trẻ tuổi như vậy, cũng không biết thằng nhóc này ở đâu chui ra!”.

“Còn không phải à…”.

Mọi người châu đầu ghé tai, xôn xao bàn tán.

Thiếu Hải nói thẳng: “Lệnh bài của cậu ta là giả! Hay lắm đồ đệ, cậu vì đối đầu với trưởng lão mà dùng cả một lệnh bài giả? Cậu thật to gan! Tôi nói cậu biết, hôm nay cậu không giao đấu với người này thì đừng trách tôi vô tình!”, Thiếu Hải quát lên.

Liễu Thị Phụng âm thầm nhíu mày.

Bà ta đã nhìn ra, hình như mình bị Thiếu Hải lợi dụng.

Lệnh bài đường chủ được chế tạo vô cùng tỉ mỉ, là thật hay giả bọn họ có thể không nhìn ra được sao?

Vốn dĩ còn cho rằng người này là đệ tử của Thiếu Hải, bây giờ xem ra mình đã nhầm to.

“Thiếu Hải, ông muốn ra tay thì lúc nào cũng được, tôi sẽ chấp nhận khiêu chiến”, Lâm Chính bình tĩnh nói.

“Được! Vậy thì đừng trách chúng tôi!”.

Thiếu Hải lạnh lùng nói, sau đó nói với đám người Liễu Thị Phụng và Tô Mạc Vân: “Các vị trưởng lão, giúp tôi cùng nhau tiêu diệt người này đi!”.

Lúc này, đám người Liễu Thị Phụng lại không trả lời.

Trong mắt Thiếu Hải lóe lên vẻ u ám tàn bạo.

“Hay là tiếp tục quan sát đi”, Tô Mạc Vân thuận miệng nói.

Thiếu Hải không nói nữa.

Đương nhiên Lâm Chính biết tính toán của Thiếu Hải, nhưng tiếc là ông ta đã xem thường trí thông minh của những trưởng lão này.

Lâm Chính bỗng lớn tiếng nói: “Các đệ tử của Đông Hoàng Giáo, mọi người nghe đây!”.

Câu nói này khiến ánh mắt của tất cả mọi người dồn về phía Lâm Chính.

Thậm chí ngay cả ông lão đó cũng không khỏi nhìn chăm chú.

Lâm Chính lại hét lên.

“Đừng tin vào trưởng lão của các người nữa! Trưởng lão của các người chỉ coi các người như công cụ lợi dụng mà thôi! Bọn họ hoàn toàn không quan tâm đ ến sự sống chết của mọi người, hoàn toàn không quan tâm đ ến cảm nhận của mọi người. Bọn họ chỉ quan tâm đ ến nhẫn Đông Hoàng, tôi hi vọng mọi người có thể biết rõ điều này!”.

Anh dứt lời, cả đỉnh Thiên Vương lập tức bùng nổ.

“Woa!”.

Mọi người xôn xao.

Tất cả các trưởng lão đều sửng sốt.

Tô Mạc Vân và Liễu Thị Phụng đều ngạc nhiên nâng mắt nhìn.

Người này đang làm gì vậy?

Lời như vậy mà cũng dám nói?

Bình luận

Truyện đang đọc