NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 3541

Tô Diệu Diệp mở to hai mắt, nhìn cánh tay mình với vẻ khó tin.

Lúc này mới phát hiện ra một tay Lâm Chính đã túm chặt lấy cổ tay anh ta.

“Cái gì?”.

Phía Phiêu Nhai Các đều ồ lên.

Các khách mời cũng vô cùng kinh ngạc.

“Không thể nào!”, một đệ tử Phiêu Nhai Các kêu lên thất thanh: “Chiêu Vô Nhẫn Thu Cát này sắc bén đến mức nào chứ? Nó thậm chí có thể chém đôi được cả đá kim cương! Vậy mà người này lại dùng tay không bắt được Vô Nhẫn Thu Cát của cậu chủ! Đây là chuyện không thể!”.

“Nếu là người bình thường thì e là đã bị khí nhẫn quấn quanh cánh tay cậu chủ băm vằm rồi! Tại sao lại như vậy chứ?”.

“Sao anh ta có thể làm được điều này?”.

Ai nấy đều thất kinh.

Các khách mời xung quanh nghe thấy thế cũng coi như hiểu được sự tinh diệu và đáng sợ của chiêu này.

Nhưng ngay sau đó, cảnh tượng đáng sợ hơn lại xảy ra.

Chỉ thấy Lâm Chính bỗng giơ tay lên, chém mạnh về phía cánh tay Tô Diệu Diệp.

Tốc độ cực nhanh.

Tô Diệu Diệp không kịp phản ứng.

Sau đó.

Rắc…

Tiếng xương gãy vang lên.

Cánh tay Tô Diệu Diệp lập tức cong vẹo một góc vô cùng quỷ dị.

“A!”, anh ta hét lên thảm thiết, ôm lấy cánh tay lùi lại liên tục.

“Cậu chủ!”.

Tất cả người của Phiêu Nhai Các đều đứng dậy.

Bọn họ cuống quýt kêu lên, vẻ mặt đầy lo lắng.

Khung cảnh hỗn loạn.

“Tần Minh! Cậu làm cái gì vậy?”.

“Cậu dám làm cậu chủ Tô Diệu Diệp bị thương?”.

“Cậu… cậu… cậu ăn gan hùm mật báo à?”.

Hai anh em Trang Mặc Long lập tức nhảy dựng lên, chỉ tay vào Lâm Chính chửi mắng.

“Tần Minh! Cậu đã quên những lời trang chủ nói trước đó rồi sao? Dừng tay đúng lúc! Vậy mà cậu dám làm cậu Tô bị thương, công khai làm trái mệnh lệnh của trang chủ? Cậu muốn tạo phản sao?”, Trang Thái Thanh đập bàn đứng phắt dậy, tức giận chỉ trích.

Nhưng…

Lâm Chính vẫn bất động.

Anh nhìn xung quanh một lượt, bình tĩnh đáp: “Đấu võ lôi đài, quyền cước không có mắt, sao có thể trách tội được chứ? Anh ta kĩ năng kém cỏi, bị tôi đánh bị thương lại quay sang trách tôi được sao? Nếu vừa rồi tôi không đỡ được chiêu đó thì chẳng phải cũng đầu một nơi người một nẻo?”.

“Cậu…”

Bình luận

Truyện đang đọc