Chương 4335
Để bảo vệ con trai, ông ta đồng ý cúi đầu, nhưng nếu kéo cả đại hội vào thì tính chất lại khác.
“Thần y Lâm, cậu bắt con trai tôi dập đầu thì không thành vấn đề. Đừng nói là dập đầu, dù có chặt hai chân nó, bắt nó quỳ trước mặt cậu cũng được. Nhưng nếu kéo đại hội vào chuyện này… thế thì không những sẽ mang đến rắc rối vô tận cho tôi, mà bên phía thần y Lâm cậu… lúc đó cũng rất khó xử…”, Long Hâm khó xử nói.
“Tôi biết, tôi đang muốn các người khó xử. Ông phải hiểu lần này con trai ông đã động đến người của tôi, còn làm việc ác trên địa bàn của tôi. Tôi nói thế này vậy, tôi vốn định giết anh ta rồi! Nếu không phải đại hội sắp mở, tôi không muốn trở mặt với đại hội, hôm nay hai bố con ông đừng hòng ra khỏi Giang Thành”, Lâm Chính nói.
“Tên họ Lâm kia, anh nói cái gì?”, Long Giang Phong tức giận, còn định nói thêm gì đó.
“Im miệng!”.
Long Hâm giận dữ gào lên, sau đó quay người tát vào mặt Long Giang Phong.
Long Giang Phong ngã ngồi xuống đất, miệng lạo xạo một hồi nhổ ra hai chiếc răng, vô cùng chật vật.
“Bố…”.
“Thứ vô dụng! Im miệng cho tao! Mày còn dám bất kính với thần y Lâm, tao sẽ đẩy mày từ đây xuống!”, Long Hâm đỏ mắt, nghiêm nghị hét lên.
Long Giang Phong run rẩy cả người, đâu còn dám lên tiếng nữa.
Lần đầu tiên hắn thấy bố mình tức giận như vậy…
“Thần y Lâm, tôi biết con trai tôi làm chuyện khiến người người oán giận, khó mà tha thứ. Nhưng tôi chỉ có một đứa con trai này, cậu nghĩ thêm cách nào đó hòa giải đi. Chỉ cần không kéo đại hội vào chuyện này, cậu muốn tôi làm gì cũng được! Hay là… Long Hâm quỳ gối trước cậu!”, Long Hâm nói, sau đó quỳ hẳn xuống.
Lâm Chính nhíu mày, không ngăn cản, lại bực dọc lên tiếng: “Long Hâm! Ông quỳ thì có tác dụng gì?”.
“Thần y Lâm…”.
“Thôi được, niệm tình ông thương yêu con trai, tôi cũng không làm khó ông nữa”.
Lâm Chính lắc đầu, lấy một viên đan dược từ trong túi ra, đặt lên bàn: “Cho con trai ông uống đi!”.
“Đây là?”.
Long Hâm mừng rỡ, vô cùng kích động, vội vàng chộp lấy đan dược nhét cho Long Giang Phong.
Long Giang Phong vội vàng nuốt xuống, sau đó mới hỏi: “Đây là thuốc giải sao?’.
“Không phải, là một loại độc khác”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
Anh vừa dứt lời, hai bố con họ lập tức trợn tròn mắt.
Long Giang Phong sợ đến nỗi ngã ngồi xuống đất.
Độc này còn chưa giải xong lại uống một loại độc khác?
“Thần y Lâm, cậu…”.
“Long Hâm, chuyện này không có cơ hội hòa giải, nhưng tôi có thể cho ông cơ hội. Đại hội sắp mở, mà bên phía đại hội tôi không có ai quen biết, cho nên tôi muốn nhờ ông thay tôi làm việc, làm xong việc, tôi sẽ giải độc trên người con trai ông”.
“Cậu muốn tôi làm gì cho cậu?”, Long Hâm căng thẳng, nghiêm nghị hỏi.
“Tạm thời tôi vẫn chưa nghĩ ra. Ông hãy về trước, trước khi tìm ông thay tôi làm việc, tôi sẽ định kỳ cho con trai ông một viên thuốc hòa hoãn, đến lúc đó chúng ta liên lạc qua điện thoại”, Lâm Chính nói.