CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 1098

Nghe vậy, Lục Kiến Thành chỉ cảm thấy buồn cười: “Chu Tiễn Nam, Khuê Khuê là vợ tôi, tất cả những chuyện này đều nên do tôi quyết định, anh có tư cách gì?”

Giọng nói mạnh mẽ của Chu Tiễn Nam vang lên: “Chỉ dựa vào việc cuối đời cô ấy kéo tay tôi, nhờ tôi xử lí chuyện hậu sự của cô ấy.”

“Lục Kiến Thành, anh đừng quên, theo pháp luật, giữa hai người không có bất kì quan hệ gì, còn tôi có di chúc của cô ấy.”

Lời này khiến Lục Kiến Thành đau thấu tim gan.

Nhưng đến lúc này Lục Kiến Thành đâu còn quan tâm danh phận hay quan hệ trên pháp luật nữa.

Bây giờ anh đã hoàn toàn bất chấp.

Trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ: Giữ Khuê Khuê của anh lại.

“Chu Tiễn Nam, tóm lại chỉ cần có tôi ở đây thì anh không có khả năng mang Khuê Khuê đi, nếu muốn mang cô ấy đi, trừ khi anh bước qua xác tôi.”

“Anh muốn làm gì thì làm!”

Nói xong câu đó, Lục Kiến Thành không để ý đến Chu Tiễn Nam nữa.

Cản trở trong dự liệu, cho nên Chu Tiễn Nam cũng không nhụt chí, vẫn kiên nhẫn nói.

“Lục Kiến Thành, anh đã nghĩ kĩ chưa, anh muốn ôm cô ấy ở trong này mãi sao?”

“Cho dù anh có thể ở chỗ này mười ngày nửa tháng, anh cũng có thể không ăn không uống, nhưng Khuê Khuê không được.”

“Mặc dù bây giờ thời tiết rét lạnh, cô ấy nằm ở đây hai người sẽ không sao, nhưng chỉ một lúc sau căn phòng sẽ có mùi rất khó ngửi, khuôn mặt cô ấy sẽ biến dạng, tay cô ấy sẽ nát rữa, cơ thể cô ấy cũng sẽ mục nát.”

Mặc dù những lời này rất tàn nhẫn nhưng Chu Tiễn Nam vẫn muốn dùng những câu nói này để k ích thích Lục Kiến Thành.

Để anh đồng ý.

Để anh buông tay.

Cho nên, dù tàn nhẫn thì anh ấy cũng muốn nói tiếp.

“Lục Kiến Thành, đây chính là kết quả anh muốn nhìn sao?”

“Uổng công anh tự nhận yêu Nam Khuê tha thiết, đây chính là tình yêu của anh sao? Là một người con gái, chẳng lẽ anh không biết cô ấy quan tâm đến hình tượng và bề ngoài như thế nào sao?”

“Thậm chí trước khi đi cô ấy còn kéo tay tôi, nói dáng vẻ khó sinh xuất huyết của cô ấy quá khó nhìn, máu me khắp người, đầu tóc rối bời, vẻ mặt cũng vô cùng khó coi, cô ấy khóc rất đau lòng, nói bản thân không đẹp chút nào.”

“Cô ấy nói, bây giờ cô ấy mới biết một công việc, đó là người chuyên môn trang điểm cho người chết, cho nên cô ấy nhờ tôi tìm một người cho cô ấy, cô ấy muốn bản thân thật xinh đẹp, muốn hãnh diện mà rời khỏi thế gian này.”

“Cô ấy còn nói, nếu như xinh đẹp hơn thì có lẽ kiếp sau còn có thể đầu thai vào một nhà tốt!”

Chu Tiễn Nam vừa dứt lời, Lục Kiến Thành đã động lòng.

Đúng vậy, Khuê Khuê của anh.

Cô yêu cái đẹp như vậy!

Sao cô có thể chịu được chuyện mình nhếch nhác khi rời khỏi thế giới này chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc