CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 1197

Sau đó, anh ngồi bên cạnh chúng nó và nghiêm túc giải thích: “Những gì Niệm Khanh và Tư Mặc nói đều đúng, nhưng bố còn phải nói thêm một điều nữa.”

“Mẹ yêu bố cũng rất yêu các con, mẹ dành trọn tình yêu cho các con, cho nên Niệm Khanh nói rất đúng. Còn không đúng chính là, tuy rằng đều là yêu, nhưng hai kiểu tình yêu đó không giống nhau, mẹ yêu các con là tình yêu của người mẹ, là tình cảm của người mẹ đối với các con của mình.”

“Mẹ yêu bố, bố yêu mẹ, đó là tình cảm vợ chồng. Các xon vẫn còn nhỏ, bố giải thích ra chưa chắc các con đã hiểu, nhưng sau này trưởng thành các con sẽ hiểu thôi.”

Tiểu Tư Mặc giơ tay lên cao: “Bố, con hiểu được.”

“Bố thích mẹ, cũng giống như con thích em gái Tiểu Lệ Chi ở trường mẫu giáo, có phải không?”

Lục Kiến Thành suy tư một hồi, sau đó gật đầu: “Ừa, có thể hiểu như vậy!”

Tiểu Niệm Khanh cũng lập tức vui vẻ nói: “Vậy thì con cũng biết rồi, con thích chị Tiểu Bồ Đào nhất, con thích chơi cùng chị ấy.”

Nghe những lời hai đứa con trai nói, Lục Kiến Thành vừa an tâm vừa lo lắng.

Điều an tâm nhất là hai đứa trẻ này có thể hiểu và phân biệt rõ ràng.

Nhưng điều đáng lo ngại lại là mới bước chân vào trường mẫu giáo mà đã có người con gái mình thích rồi.

Xem ra sau này anh không phải lo lắng cho những đứa con dâu rồi!

Sau khi giục hai đứa nhóc tắm rửa thay quần áo xong, Lục Kiến Thành nói: “Được rồi, bố đi chuẩn bị bữa sáng, các con vào phòng gọi mẹ ra ăn sáng nhé?”

“Vâng ạ!”

Vừa dứt lời, hai đứa nhỏ liền chạy vào trong phòng ngủ.

Nam Khuê vừa mới thay xong quần áo, cửa phòng liền bị hai đứa trẻ đẩy vào.

Ngay sau đó, Tiểu Tư Mặc và Tiểu Niệm Khanh mỗi đứa ôm lấy cánh tay trái phải của Nam Khuê: “Mami, chúng con đều biết cả rồi. Bố đã nói cho tụi con biết rồi, mẹ đừng xấu hổ nữa nhé!”

“Con và anh trai sẽ không để bụng đâu!” Tiểu Niệm Khanh nói.

“Đúng vậy đó, mami thích bố, chúng con vui còn không kịp nữa là!” Tiểu Tư Mặc cũng nói.

Nghe hai đứa con trai nói vậy, Nam Khuê cũng thở phào nhẹ nhõm.

Hơn nữa, vừa nãy ở trong phòng một mình, cô cũng đã bình tĩnh rất nhiều.

Chỉ là lần đầu tiên bị con trai nhìn thấy, trong lòng cô cảm thấy có chút phiền não khó thông.

Sau khi Nam Khuê ra khỏi phòng ngủ, cô tranh thủ thời gian đi tắm một chút.

Khi bước tới bàn, Lục Kiến Thành đã chuẩn bị bữa sáng cho mình, tất cả đều là đồ ăn Trung Quốc, bao gồm bánh hấp, bánh bao, cháo, cũng như sữa đậu nành và sữa bò.

Tuy bữa sáng hơi muộn nhưng hai đứa trẻ cũng đã hơi đói.

Nhưng lúc Nam Khuê đi tới, cả Tư Mặc và Niệm Khanh đều đang ngồi nghiêm chỉnh, tay cầm đũa, ngồi thẳng lưng.

Hai đứa trẻ vẫn chưa chịu ăn, chúng nó chính là muốn đợi cô đến ăn chung.

“Mau ăn đi, mẹ biết các con đều đói cả rồi.” Vừa ngồi xuống, Nam Khuê liền nhắc tụi nhỏ.

Hai đứa trẻ quả thực rất đói bụng, vừa nhận lệnh xong liền lập tức ăn no nê thỏa mãn.

Sau bữa ăn, Nam Khuê dọn dẹp bát đ ĩa, còn Lục Kiến Thành đi gọi điện thoại.

Bình luận

Truyện đang đọc