CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 827

“Cái gì?” Nam Khuê nghiêm túc nghi ngờ mình đã nghe nhầm.

“Ý em là, anh…? Anh trai em? ”

“Đúng vậy, chẳng lẽ đến bây giờ mà chị cũng không nhìn ra anh trai em thích chị chứ?”

Nam Khuê hạ thấp giọng: “Đúng là chị chưa bao giờ nghĩ về điều đó, chị luôn coi anh ấy là bạn tốt của mình.”

“Nhưng nếu chị nhìn kỹ sẽ phát hiện anh trai em quan tâm và để ý chị đến mức nào, tuy rằng chuyện giả làm bạn gái là do anh ấy đưa ra, nhưng nếu đối tượng không phải là chị, nhất định anh ấy sẽ không nhờ những người phụ nữ khác.”

“Nam Khuê, anh trai em quả thật rất thích chị. Vì vậy, em chân thành nhờ chị, nếu chị cũng có thiện cảm với anh ấy, hãy cho anh ấy một cơ hội để cạnh tranh công bằng, nếu chị thực sự không có bất kỳ ý nghĩ gì với anh ấy, xin hãy từ chối anh ấy sớm, không cho anh ấy bất kỳ hy vọng.”

“Anh trai em là người rất cứng đầu, anh ấy nhận định một người thì có thể là cả đời.”

Nam Khuê lập tức gật đầu: “Được, chị biết rồi, em yên tâm, chị sẽ nói rõ ràng với anh ấy.”

“Cảm ơn chị.”

Bởi vì bệnh nhân có tình huống khẩn cấp, một mình Đông Hoạ không giải quyết được, cần người giúp đỡ, cho nên cô ấy lo lắng chạy vọt ra gọi Nam Khuê.

Kết quả có thể là do chạy quá nhanh, cộng thêm sàn nhà ở cửa vừa mới lau, có chút trơn trượt.

Cho nên lúc cô ấy lao ra, cả người hoàn toàn không đứng vững được.

“A, tôi… tôi…”

Mắt thấy sắp trượt ngã, Đông Hoạ nghe theo mệnh trời nhắm mắt lại, cũng chuẩn bị sẵn sàng vò ếch.

Tuy nhiên, cơn đau như dự kiến đã không đến.

Cô không chỉ không ngã xuống, trái lại bị một bàn tay ấm áp mạnh mẽ nắm chặt.

Xoay người, khi nhìn thấy khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, vô cùng đẹp trai của Chu Tiễn Nam, nhất là cặp cảnh phục trên người anh ấy, Đông Hoạ ngay lập tức ngây ngẩn cả người.

Thấy Đông Hoạ đã không sao, Chu Tiễn Nam buông cô ấy ra.

“Cảm ơn anh!” Đông Hoạ khẽ mỉm cười, bẽn lẽn nhìn về phía anh ấy.

Khoảnh khắc đó, cô ấy quả thực cảm thấy tấm huy chương trên vai anh ấy lóe lên ánh sáng chói mắt, rất thần thánh.

Lần đầu tiên trong đời, cô ấy tiếp xúc gần gũi với một anh chàng trai đẹp trai như vậy.

Nhất là khi nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của anh ấy, trái tim lại nhịn không được mà nhảy lên điên cuồng.

Đúng lúc này, Nam Khuê và Chu Phượng Kiều đã nói chuyện xong đi tới.

“Hoạ Hoạ, sao lại ra đây rồi, có phải có việc gấp hay không?”

“Gấp cũng không gấp, chỉ là cần hai người chúng ta phối hợp mới có thể hoàn thành, cho nên mình vừa mới đi ra tìm cậu.” Đông Hoạ trả lời.

Nghe cô ấy nói như vậy, Nam Khuê thở phào nhẹ nhõm, đồng thời nhìn về phía Chu Tiễn Nam: “Cảm ơn anh đã dẫn Kiều Kiều xuống xin lỗi tôi, bây giờ mọi chuyện đã được giải thích rõ ràng rồi, chúng tôi đều đã thoải mái.”

Bình luận

Truyện đang đọc