CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 964

“Anh cười cái gì?” Nam Khuê nhìn anh.

“Anh đang vui, vui vì Nam Khuê của anh lại bắt đầu ghen rồi.”

Nam Khuê không nhịn được hờn dỗi nhìn anh: “Đáng ghét, anh còn chưa giải thích với em đâu.”

“Cô Nam Khuê, đây thật sự không thể trách anh, một lúc em hỏi liền ba câu, cũng phải cho anh thời gian từ từ trả lời em chứ.”

Nam Khuê vừa nghe thì lập tức đi đến bên ngồi xuống sofa, lớn tiếng nói: “Được, bây giờ em cho anh thời gian, anh trả lời từng câu đi. Nếu như câu trả lời không thể làm em hài lòng vậy thì bữa trưa và bánh kem hôm nay anh cũng đừng mong được ăn.”

Thấy Nam Khuê nghiêm túc như thế, anh cũng trở nên nghiêm túc hơn.

Chỉnh lại bộ đồ tây, anh bước tới trước mặt Nam Khuê, sửa sang lại cavat, sau đó hắng giọng nói.

“Cô Nam Khuê, bây giờ trở lời vấn đề thứ nhất của em. Cô ấy là Lâm Tư Vũ, là thiên kim của tập đoàn Lâm thị, cha cô ấy là cha anh là bạn học, lúc còn nhỏ hai nhà ở khá gần nhau, bình thường hay cùng nhau chơi đùa.”

“Năm 12 tuổi, cô ấy cùng cha mẹ ra nước ngoài, liên hệ giữa bọn anh cũng ít đi, một tháng trước vừa mới về nước.”

Nghe được những lời này, Nam Khuê cố ý im lặng một lúc.

Sau đó quay mặt hung dữ nhìn Lục Kiến Thành: “Nhớ rõ như vậy, nói, có phải anh nhớ mãi không quên cô ấy đúng không?”

Trong lòng Lục Kiến Thành lập tức thấy cực kỳ oan ức nhưng trên mặt vẫn không nói lời nào. Chỉ vội vàng giải thích với cô.

“Khuê Khuê, không giống như em nghĩ đâu, anh chỉ coi cô ấy như em gái. Bởi vì cô ấy rời đi vào ngày thứ hai sau sinh nhật 12 tuổi, hơn nữa buổi tiệc sinh nhật đó cũng có mời bọn anh, vì vậy anh mới có chút ấn tượng.”

Đối với lời giải thích này, Nam Khuê miễn cưỡng thấy vừa lòng.

Lục Kiến Thành lại tiếp tục: “Câu hỏi thứ hai, cô ấy nhỏ hơn anh mấy tuổi, từ trước đến nay, anh vẫn luôn coi cô ấy là em gái, ngoại trừ điều đó, giữa bọn anh không có bất kì mối quan hệ nào khác.”

“Thật sao?” Nam Khuê cố ý nâng cao giọng: “Nhưng em thấy cô ấy đối với anh cũng khá thân thiết đó, không có chút nào giống em gái đối với anh trai đâu, ngược lại giống thanh mai trúc mã vậy.”

Cách nói này Lục Kiến Thành không đồng ý.

“Bao nhiêu năm không gặp rồi? Ở đâu ra mà thanh mai trúc mã chứ?”

“Tốt nhất không phải.” Nam Khuê nói rồi đưa tay ra vu0t ve bụng mình: “Bằng không các bé con nên phản đối rồi?”

Lục Kiến Thành dở khóc dở cười: “Bây giờ báo cáo vấn đề thứ ba. Dựa theo các loại phân tích, anh cho rằng khả năng mà cô ấy thích anh rất thấp.”

“Vậy cách nhìn của chúng ta hoàn toàn trái ngược, em cho rằng khả năng cô Lâm thích anh cực kỳ cao.” Nam Khuê nói.

“Sao lại thấy vậy?”

“Giác quan thứ sáu của phụ nữ.”

Không cho cô suy nghĩ lung tung nữa, Lục Kiến Thành trực tiếp ôm cô vào lòng: “Đừng nói là không có, cho dù có thì cũng không có quan hệ gì với anh hết.”

Bình luận

Truyện đang đọc