CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 1438

Có câu cảnh xuân ngắn ngủi, chỉ chớp mắt mùa xuân đã trôi qua.

Đến mùa hè, đứa nhỏ trong bụng Nam Khuê đã được sáu bảy tháng.

Bụng cô càng ngày càng lớn.

Hành động cũng ngày càng bất tiện.

Cô đợi từng ngày từng ngày.

Nhưng vẫn không có tin tức gì của Kiến Thành.

Đến hè, váy đều nhỏ đi hết, chỗ bụng có chút chật.

Cho nên Nam Khuê để Trần Tranh đi cùng với mình, cô định đến cửa hàng mua mấy bộ quần áo.

Về phần những thứ mà em bé cần sau khi ra đời, cô cũng chưa bắt đầu mua.

Vì cô luôn cảm thấy Kiến Thành nhất định sẽ trở về.

Cho nên cô muốn đợi anh về để cùng nhau đi mua.

Váy mùa hè có rất nhiều kiểu, mặc dù Nam Khuê là phụ nữ có thai nhưng cũng có thể chọn rất nhiều.

Cho nên cô nhanh chóng chọn được kiểu dáng mình muốn.

Lúc trả tiền, cô đưa thẻ cho Trần Tranh để anh ta đi quét thẻ và cầm quần áo đã được gói xong.

“Được, thiếu phu nhân, vậy ngài ngồi ở sopha đợi tôi một lát.”

“Ừm.”

Nam Khuê cầm cốc lên đang định uống, nhưng đúng lúc này ánh mắt cô nhìn ra bên ngoài cửa hàng.

Cô lập tức ngẩn người.

Bóng dáng ngoài kia giống Lục Kiến Thành như đúc.

Không chỉ như vậy mà ngay cả quần áo anh ấy mặc trên người cũng là bộ mà Kiến Thành hay mặc.

Trên thế giới này không có chuyện trùng hợp như vậy, trừ khi…

Nghĩ đến khả năng nào đó, Nam Khuê lập tức đặt cái cốc trong tay xuống, lao ra ngoài như điên.

Đầu não cô gần như trống rỗng, cô đã không còn nghĩ được gì nữa, chỉ có thể đuổi theo bóng dáng ngoài kia theo bản năng.

Vì bước chân của người đàn ông kia khá dài, tốc độ cũng nhanh, Nam Khuê sợ mất dấu nên cũng đi rất nhanh.

Vậy nên hơi thở cũng trở nên nặng nề hơn.

Bé con ở trong bụng đá cô một cái.

Bụng bị đá đến căng lên, nhưng Nam Khuê vẫn đuổi theo người kia như cũ, ánh mắt kiên định.

“Bé con, con kiên trì một chút, người phía trước rất giống cha, mẹ nhất định phải đuổi theo.”

Lúc này người đàn ông kia đi vào một nhà hàng.

Nam Khuê dừng lại trước cửa ra vào, cô đưa tay sờ bụng, khẩn trương nói: “Bé cưng, con nói xem, người bên trong có phải là cha con không?”

Hít sâu một hơi, Nam Khuê quyết định.

“Bé cưng, mặc kệ người kia có phải cha hay không, mẹ nhất định phải vào xem thử.”

“Nếu đúng thì một nhà chúng ta có thể đoàn tụ rồi.”

“Nếu như không phải thì chúng ta tiếp tục tìm, được không?”

Bình luận

Truyện đang đọc