CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 238

Cô ta cắn môi, đáng thương nhìn Lục Kiến Thành: “Có phải vì em ngồi xe lăn, không thể đứng lên, không thể nhảy múa, cho nên anh cảm thấy em không xinh đẹp?”

“Không liên quan gì đến chuyện này.” Mặt mày Lục Kiến Thành càng lúc càng lạnh.

“Vậy cái gì liên quan.”

Lục Kiến Thành đi về phía cô ta, thở dài: “Thanh Liên, em nhất định muốn anh nói rõ ràng như vậy sao? Bữa tiệc sinh nhật này là bữa tiệc sinh nhật đầu tiên và cuối cùng tôi tổ chức cho em.”

Phương Thanh Liên kích động, cô ta nhìn Lục Kiến Thành, không thể tin được: “Kiến Thành, anh… anh đây là có ý gì?”

“Ý trên mặt chữ.” Ngữ khí của Lục Kiến Thành rất lạnh nhạt.

Phương Thanh Liên nhìn anh, nước mắt bắt đầu chảy ra, một lúc lâu cũng không nói gì.

“Hôm qua anh đã hỏi Nam Khuê chuyện chiếc nhẫn, cũng không phải là anh không tin cô ấy, nhưng anh lại tạo nên cảm giác đó cho cô ấy.”

“Cô ấy là vợ của anh, anh vốn nên cưng chiều cô ấy, yêu cô ấy, bảo vệ cô ấy, nhưng anh không làm được, đây là điều đáng trách khi làm chồng.”

“Về phần em, Thanh Liên, người nói cưới em là anh, không giữ lời hứa là anh, người có lỗi với em cũng là anh, những chuyện này không liên quan đến Nam Khuê, anh hi vọng sau này em sẽ không đẩy bất kì chuyện gì lên người cô ấy.”

Nếu như không phải chính tai mình nghe, Phương Thanh Liên tuyệt đối không tin những lời này là do Lục Kiến Thành nói.

Khi anh đồng ý với cô ta rằng sẽ tổ chức cho cô ta một bữa tiệc sinh nhật thật lớn, cô ta vui đến phát điên.

Cô ta còn tưởng rằng cuối cùng anh cũng hồi tâm chuyển ý, tuyên bố mối quan hệ của bọn họ.

Lại không biết rằng, đây không phải là “bắt đầu”, mà là “kết thúc”.

“Kiến Thành…” Phương Thanh Liên gọi tên anh, sau đó nghẹn ngào đến mức một câu cũng không nói nên lời.

Cô ta khó chịu, vô cùng khó chịu.

Trái tim như bị ai đó đục một lỗ vậy, vô cùng khó chịu.

Tại sao lại như vậy chứ?

Đây là tiệc sinh nhật tràn đầy vui vẻ mà cô ta đã mong chờ mà?

Rõ ràng cô ta vui như vậy, tràn đầy mong chờ, thậm chí cô ta còn cho rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới nữa.

Nhưng vì sao bây giờ anh lại nói cho cô ta biết rằng tất cả đều là giả chứ?

“Cho nên anh tổ chức bữa tiệc sinh nhật này không phải vì muốn chúc mừng em mà là chỉ muốn tạm biệt em đúng không?” Phương Thanh Liên vô cùng đáng thương nói.

Lục Kiến Thành có chút nhức đầu: “Tạm biệt cũng được, hoặc xem là anh áy náy muốn đền bù cũng tốt, em muốn hiểu như thế nào cũng được.”

“Vậy sao?”

Phương Thanh Liên buồn bã cười, đột nhiên giày cao gót bị lệch sang một bên khiến cô ta thiếu chút nữa ngã xuống đất.

Bình luận

Truyện đang đọc