CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 929

Sau khi uống xong nước Nam Khuê mới cảm thấy dễ chịu hơn.

Đột nhiên cô cảm thấy trên bụng nặng hơn, một giây sau đã cảm nhận được bàn tay anh đặt trên bụng mình.

“Có muốn anh xoa cho em không?” Lục Kiến Thành đau lòng hỏi.

Nam Khuê không nhịn được mà bật cười thành tiếng: “Đồ ngốc, nôn nghén đâu cần xoa bụng, em cũng không phải khó chịu ở bụng.”

“Hơn nữa bé cưng còn ở trong bụng, anh đè lên bé cưng thì sao?”

Lục Kiến Thành uất ức nói: “Anh đã hỏi bác sĩ rồi, bây giờ bé đang còn rất nhỏ, còn không bằng quả nho, xoa cũng không chạm vào bé đươc.”

Nam Khuê bị anh chọc cười lần thứ hai: “Ngay cả chuyện này anh cũng hỏi rồi?”

“Anh đã tải một ứng dụng dành cho bà bầu, nếu bé con có vấn đề gì, anh sẽ biết ngay lập tức.”

Nam Khuê nghe xong thì sợ đến ngây người.

Cô không ngờ rằng anh lại cẩn thận như vậy.

Lúc này Lục Kiến Thành cúi đầu xuống ghé vào bụng cô, vừa xoa vừa nhỏ giọng nói: “Hai đứa ở bên trong nghe cho rõ, bây giờ mẹ đang rất khó chịu, vì các con mà ăn không được ngủ cũng không ngon, các con nhất định phải ngoan một chút.”

“Nếu đứa nào không nghe lời cha, sau khi ra ngoài cha sẽ đánh đòn đó.”

Nam Khuê nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc này của anh, trong lòng có cảm giác cảm động không nói thành lời.

Nhất là khi nghe thấy anh tự xưng là “cha”, trong lòng cô cảm thấy vô cùng ấm áp.

“Có nghe được lời cha nói không? Nghe được thì sau này ở trong bụng mẹ ngoan ngoãn một chút, hai đứa con nhớ đấy, cha sẽ xem ai ngoan hơn!”

Đợi đã, hai đứa?

Cuối cùng Nam Khuê cũng nghe được điểm mấu chốt.

Chẳng lẽ, anh…?

Anh đã biết rồi.

“Kiến Thành, anh? Anh biết hết rồi?” Nam Khuê kinh ngạc nhìn anh.

“Đã biết gì cơ?”

Anh cố ý làm như không biết.

“Đã biết em mang thai đôi?”

Thấy cô tự mình nói ra, lúc này anh mới gật đầu: “Ừ, nếu không phải bác sĩ nói cho anh biết thì em còn định lừa anh tới khi nào? Hay em căn bản không muốn nói cho anh biết?”

“Không phải.” Nam Khuê lắc đầu.

Sau đó giải thích: “Hôm qua em đã muốn nói cho anh, nhưng khi thấy anh, em lại không biết nên nói như thế nào.”

“Vì sao lại không biết nói như thế nào?”

“Em sợ anh không mong đợi sự chào đời của hai bé, hơn nữa em cũng không muốn cho hai bé biết bản thân hai đứa không được cha chúng nó chào đón.”

Bình luận

Truyện đang đọc