Chương 1483
“Thiếu phu nhân, cô yên tâm đi, album ảnh, video, và một số thứ khác mà cô và thiếu gia từng ở cùng nhau đều đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi.”
“Được, cám ơn anh.”
“Thiếu gia sẽ tới sao?” Trần Tranh có chút lo lắng.
Nam Khuê liền gật đầu chắc chắn: “Tiền cược đã đặt rồi, tôi cá là anh ấy sẽ đến thôi.”
Buổi tối tám giờ, vẫn chưa thấy Cố Mạc Hàn đến.
Chín giờ, anh ấy cũng không đến.
Trần Tranh nhìn Nam Khuê đang ngồi bên với vẻ đầy lo lắng.
Mà phía bên kia, mẹ của Chu Hiểu Tinh đã nhân cơ hội uống rượu nói: “Mạc Hàn, hôm trước bác và bác trai của con đã tìm người xem bát tự cho con và Hiểu Tinh. Khi họ tính toán ra, trong lòng bác rất bối rối.”
“Ngày cưới của các con khá là xấu, cho nên bác đã đích thân nhờ ông ấy chọn ngày lành tháng tốt, do vậy thời gian kết hôn sẽ sớm hơn nửa tháng, con có ý kiến gì không?”
Mẹ Chu vốn tưởng rằng khi bà ấy nói xong Cố Mạc Hàn sẽ đồng ý ngay.
Vì vậy trong lòng bà ấy rất ung dung.
“Bác gái, cháu trước giờ không tin vào những điều này, đối với cháu, ngày mà cháu và Hiểu Tinh chọn đầu tiên chính là ngày đẹp nhất.”
“Cái gọi là ngày lành tháng tốt cũng chỉ là một điềm lành. Tình cảm của hai người tốt đẹp, sau khi kết hôn hiểu nhau, tin tưởng và ủng hộ nhau, đây mới là điều quan trọng nhất.”
Cố Mạc Hàn gần như từ chối hoàn toàn đề nghị của mẹ Chu.
“Mạc Hàn, bác hiểu ý của cháu, nhưng bác cũng là vì”
“Mẹ.”
Lúc này Chu Hiểu Tinh vội kéo lấy mẹ Chu.
Ăn cơm xong, mẹ Chu đang dọn dẹp trong bếp, Chu Hiểu Tinh ở bên cạnh giúp bà ấy.
“Vừa rồi sao không để mẹ thuyết phục Mạc Hàn, có khi lại thành công thì sao!” Mẹ Chu hỏi.
Chu Hiểu Tinh lắc đầu.
“Mẹ, mẹ không hiểu anh ấy rồi, tính cách anh ấy rất bướng bỉnh, anh ấy đã từ chối một cách rõ ràng như vậy rồi, nếu chúng ta cứ thuyết phục hết lần này đến lần khác chỉ khiến anh ấy khó chịu thôi.”
“Làm không tốt còn khiến anh ấy nghi ngờ.”
“Anh ấy đã không đồng ý, vậy thôi bỏ đi, dù sao cũng sắp tới ngày rồi, chỉ còn một tháng nữa thôi, mẹ cứ đợi thêm một thời gian nữa là được.”
Mẹ Chu gật đầu: “Con nói cũng có lý, nếu khiến nó nghi ngờ thì lại thêm rắc rối.”
Lúc này, có lên tiếng bước chân đang đi vào bếp.
Chu Hiểu Tinh liền chạm vào cánh tay của mẹ như để nhắc bà ấy.
Nhìn thấy Cố Mạc Hàn, khuôn mặt xinh đẹp của Chu Hiểu Tinh liền nở nụ cười: “Mạc Hàn, sao anh lại vào đây?”
“Có cần anh giúp gì không?”
Trong lòng anh bây giờ rất bối rối.
Vẫn không ngừng suy nghĩ về những lời Nam Khuê nói trước khi rời đi: “Không sao, trước 12 giờ, chỉ cần vẫn là ngày hôm nay, em vẫn sẽ đợi anh tới.”
Vì thế anh muốn tìm chuyện gì đó để phân tán sự chú ý của bản thân.