CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 500

“Đồ xấu xa.” Nam Khuê thấp giọng nói.

Thính giác của Lục Kiến Thành rất tốt, anh lập tức nghe được lời này, anh nâng môi, cố ý không vui nói: “Nói ai xấu xa?”

Nam Khuê cũng không sợ anh phát hiện, cô ngẩng đầu lên, ngay thẳng nói với anh: “Nói anh đó.”

Lục Kiến Thành cười cười.

Anh cúi người, lại một lần nữa ngậm lấy vành tai Nam Khuê.

Khác biệt là lần này anh còn cắn nhẹ.

Lỗ tai Nam Khuê lập tức đỏ đến mức có thể rỉ máu, mềm mại không tưởng tượng được.

Không chỉ như vậy, trong lòng cô cũng muốn nổ tung rồi.

Cô thừa nhận, cô không chịu được.

Nam Khuê vừa nghiêng đầu trốn tránh vừa đáng thương xin tha thứ: “Lục Kiến Thành, không… không thích… không thích bị cắn, anh mau thả ra đi, em buồn.”

“Còn dám nói anh xấu xa sao?”

Nam Khuê nghe xong, đầu nhỏ lập tức lắc liên tục: “Không, không nói, anh đẹp trai nhất, anh tốt nhất.”

Lúc này Lục Kiến Thành mới hài lòng thả cô ra.

Lúc cúi đầu anh phát hiện đôi chân trắng nõn của cô đang để trần, ngay cả tất cũng không đi đã chạy khắp nơi.

Lục Kiến Thành hơi cúi người, trực tiếp ôm cô đến sopha.

“Sao lại không đi tất, sàn nhà lạnh như thế này, em sẽ ốm mất.” Lục Kiến Thành vừa nói vừa sờ đôi chân nhỏ của cô.

Quả nhiên đứng trên đất một lúc, chân nhỏ của cô đã lạnh ngắt.

Lục Kiến Thành vừa ủ ấm chân cho cô vừa hỏi: “Tất đâu?”

“Trong tủ, em chưa kịp đi.”

“Em ngoan ngoãn ở chỗ này đợi anh, anh đi lấy.”

“Được.” Nam Khuê gật đầu, khóe môi mang theo ý cười.

Lúc Lục Kiến Thành đi lấy tất, cô ngồi trên sopha đung đưa bàn chân trắng nõn, tâm trạng vô cùng vui vẻ.

Lục Kiến Thành nhanh chóng cầm tất đến, Nam Khuê đưa tay định nhận lấy.

Không ngờ anh đã ngồi xổm xuống trước mặt cô, trực tiếp giúp cô đi tất.

“Để em tự đi!” Nam Khuê có chút ngại ngùng.

“Đừng cựa quậy, để anh làm.”

Ăn sáng xong, Lục Kiến Thành đi làm.

Lúc ra cửa, anh vừa thay giày vừa nói: “Anh đi trước.”

“Ừm!”

Nam Khuê gật đầu, vừa uống sữa bò vừa xem phim trên tivi.

Ừm? Người nào đó không vui, cảm thấy mình có chút bị xem nhẹ.

“Khuê Khuê…” Lục Kiến Thành lại nói thêm lần nữa: “Anh đi làm đây.”

Bình luận

Truyện đang đọc