Chương 510
Cho nên cũng không tính là có liên quan được.
Không ngờ Lục Kiến Thành lại vô cùng quan tâm đến chuyện này, lại một lần nữa nhấn mạnh nói: “Khuê Khuê, em có nhớ lời của anh không? Cách xa cả nhà anh ta ra, bọn họ có đưa gì cũng không được nhận.”
“Em nhớ chưa?” Giọng Lục Kiến Thành cao hơn.
Nam Khuê gật đầu: “Được, em đã nhớ rõ.”
Buổi tối lúc tan tầm, có đồng nghiệp đến tìm Nam Khuê, nói có một quý bà đến tìm cô.
Nam Khuê cảm thấy khó hiểu, hình như cô đâu quen ai có tiền?
Thật ra cũng có, cũng chỉ có mình mẹ, nhưng phong cách quần áo của mẹ luôn đơn giản thoải mái, không có chút nào liên quan đến mấy từ quý bà xa xỉ.
Mãi đến khi gặp người phụ nữ trước mắt, ngửi được mùi nước hoa của bà ấy, Nam Khuê mới kịp phản ứng.
Quả nhiên là một phu nhân.
Hơn nữa còn là mẹ của viện trưởng Quý.
“Chào dì, nghe nói ngài tìm con, có phải ngài nhầm người không ạ?” Nam Khuê vô cùng bất ngờ.
Nào ngờ người phụ nữ kia lắc đầu, sau đó nói: “Không nhầm, đúng là dì tìm con, thế nào? Quen với bệnh viện chưa?Công việc có vất vả không, có gặp khó khăn gì không, nếu có thì con cứ nói cho Dạ Bạch, nó sẽ giúp con giải quyết.”
Lời của người phụ nữ này thật sự khiến Nam Khuê có chút sợ hãi khi được sủng ái.
Vấn đề là cô không quen người phụ nữ này.
Nói là vì viện trưởng Quý càng không thể, cô và viện trưởng Quý không liên quan gì đến nhau, chứ nói gì là thân thiết.
Thấy Nam Khuê có chút ngẩn người, người phụ nữ cười, nhẹ nhàng giải thích.
“Con đó, con đừng ngại, Tiểu Lí đã nói cho dì biết rồi, tối mấy hôm trước Dạ Bạch cứu con, con ở với nó một tối, người con trai này của dì cái gì cũng tốt, chỉ là không muốn quen bạn gái.”
“Vừa nghe đến chuyện nó mang con về dì đã vô cùng vui, cho nên…”
Người phụ nữ đưa hộp quà trong tay cho Nam Khuê: “Đây là chút tấm lòng của dì, con nhận trước nhé, đến khi tình cảm của hai đứa ổn định, dì sẽ tặng con nhiều hơn.”
Chuyện này… Nam Khuê ngây người, cả người như hóa đá.
Rốt cuộc chuyện này là thế nào, sao cô nghe không hiểu gì cả?
“Dì, không… không phải, ngài bình tĩnh một chút, có phải dì nhầm rồi không? Con mang viện trưởng Quý về nhà khi nào chứ?”
Người phụ nữ kia suy nghĩ một chút rồi nói: “Chính là ngày gặp mặt nhân viên mới, con uống say, buổi tối Dạ Bạch đỡ con lên xe rồi mang con về nhà.”
Nam Khuê càng nghe càng hoang mang, bây giờ cô thật sự không hiểu gì, ngày càng cảm thấy mơ hồ hơn.
Cô cảm thấy mình càng nghe càng không hiểu.
Không phải ngày đó là Lục Kiến Thành đưa cô về nhà sao? Sao lại thành Quý Dạ Bạch rồi?
“Cụ thể như thế nào dì cũng không rõ, dù sao Tiểu Lí cũng nói cho dì biết con trai dì đưa con lên xe rồi mang con về nhà.”