CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 910

“Mẹ, mẹ … Mẹ biết rồi sao?”

“Ngày con và Kiến Thành ly hôn mẹ đã biết rồi, chẳng qua là vì nghĩ đây là chuyện riêng của hai đứa, để hai đứa tự giải quyết sẽ tốt hơn, mẹ không nhúng tay vào nữa, cho nên mới để cho hai đứa không gian riêng.”

“Mẹ, thực sự cảm ơn mẹ. Con còn có một chuyện muốn nói với mẹ.”

“Con nói đi.”

Nghĩ đến việc sắp nói, Nam Khuê lập tức tươi cười, chậm rãi mở miệng: “Mẹ, con mang thai rồi!”

Lời này giống như một tiếng sấm đột ngột.

Quả thực không khác gì ném một quả bom vào nước.

Đầu tiên Vân Thư ngẩn người, ngay sau đó mở to hai mắt, kích động nói: “Con nói thật sao? Thật sự mang thai rồi sao?”

“Vâng.” Nam Khuê gật đầu lia lịa: “Được hơn một tháng rồi ạ.”

Sau đó, cô mở túi và lấy ra tờ giấy siêu âm B trước đó và đưa cho Vân Thư.

“Mẹ, đây là kết quả kiểm tra, mẹ xem đi.”

Vân Thư đưa tay ra, run rẩy cầm lấy tờ giấy kiểm tra.

Xem đi xem lại, sau khi xác nhận thật sự đã mang thai, khóe miệng bà lập tức mỉm cười, cười vô cùng vui vẻ.

Đồng thời, bà lập tức đứng dậy, sau đó nhìn Nam Khuê: “Nhanh, đi ra đây với mẹ một lát.”

Ngay sau đó, Vân Thư liền đưa Nam Khuê đến trước bài vị của nhà họ Lục.

Hai người cùng quỳ xuống trước bài vị của ông nội.

Vân Thư chắp tay trước ngực, khẽ mỉm cười, ngữ khí sung sướng nói: “Cha, con đưa Khuê Khuê đến gặp cha đây, cha có thấy không?”

“Đúng rồi, còn có một tin mừng nữa muốn nói cho cha, Khuê Khuê có thai rồi, cha sắp có một đứa chắt rồi, cha, nếu cha trên trời có linh thiêng, biết được nhất định rất vui!”

“Cha yên tâm, con nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Khuê Khuê, để chắt của cha được khỏe mạnh ra đời.”

Nam Khuê cũng dập đầu, cười nhìn về phía ông nội: “Ông ơi, cháu có thai rồi, ông có vui không?”

“Cháu đã không phụ sự mong đợi của ông, hôm qua Kiến Thành đã cầu hôn cháu rồi, chúng cháu nhất định sẽ sống hòa hợp với nhau, ông có thể an tâm rồi.”

Sau khi thắp hương cho ông nội, Nam Khuê kéo Vân Thư đi ra ngoài.

“Mẹ, còn có một chuyện nữa con nhất định phải thẳng thắn với mẹ. Lúc ấy Hạ Nhu bày kế để con và Quý Dạ Bạch ở cùng một khách sạn, bà ta khăng khăng khẳng định đứa bé này là của Quý Dạ Bạch. Nhưng con có thể đảm bảo với mẹ, con và Quý Dạ Bạch không hề phát sinh chuyện gì cả, đứa bé này là của Kiến Thành.”

Nam Khuê nói xong liền nín thở.

Bởi vì cô rất lo lắng, cũng sợ mẹ chồng sẽ không tin lời cô.

Nhưng không ngờ rằng, Vân Thư đã nhanh chóng gật đầu: “Yên tâm đi, việc này mẹ tin tưởng con.”

Bình luận

Truyện đang đọc